“Đúng rồi, ngươi tên gì? Ta tên ‘Ưng Xà Thần’.” Nam tử có cái đuôi thật lớn kia nói.
“Cảm tạ các vị cứu mạng ta, ta tên Phi Tuyết, vừa tới thế giới này.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng truyền âm nói.
Đoàn người ở dưới một vầng điện quang kia bao vây bay đến trên tường thành.
“Đem người mới cứu về rồi?”
“Xem ra, tựa như ngộ đạo giả.” Hai cường giả phụ trách đề phòng trên tường thành tò mò nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Phi Tuyết lão đệ, vừa rồi cũng chính là Quân Kiền hai vị bọn họ phát hiện động tĩnh thông báo chúng ta.” Người khổng lồ cao lớn tựa như nham thạch đúc thành kia cười nói.
“Ha ha, chức trách! Ta tên Quân Kiền, hắn là Phu Thiện.” Khí tức Quân Kiền hùng hồn mênh mông cuồn cuộn, trong đôi mắt mơ hồ có lửa đang bốc lên. Mà một vị khác tên Phu Thiện thì là một vị lão giả, hắn đội một cái kim cô, trên kim cô có cả thảy năm viên đá quý màu sắc rực rỡ.
Đông Bá Tuyết Ưng liền nói: “Tại hạ Phi Tuyết, ra mắt Quân Kiền huynh, Phu Thiện huynh.”
Quân Kiền mỉm cười gật đầu.
Phu Thiện cũng lộ ra một nụ cười.
Tuy bọn họ đều đến từ thế giới khác nhau, mỗi người đều là nhân vật bá chủ đứng ở đỉnh cao nhất trong thế giới của mình, đều là sau khi cô độc tịch mịch, mới lựa chọn đi tới nơi này! Nhưng, trong ‘thánh giới’ này số lượng cường giả tuy không phải nhiều lắm, nhưng bọn họ ở trong đó cũng chỉ là tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281665/chuong-1846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.