Khí tức của Đông Bá Tuyết Ưng lại hư vô mờ mịt, hơn nữa khiến người khác kìm lòng không được sinh ra cảm giác kính sợ, dù sao linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng ở ‘hồn nguyên cường giả’ trở xuống có thể nói đã vô địch, không hề giữ lại phóng thích khí tức, tự nhiên khiến các cường giả khác cảm giác được kính sợ.
“Phi Tuyết Thần Đế, mời toàn lực ứng phó, bởi vì ở thần giới, từ sau khi ta đạt tới cảnh giới bây giờ, đều là ta bắt nạt người khác, người khác chưa bao giờ cho ta đủ uy hiếp.” Trong nét mặt Vân Phượng thành chủ cũng có sát khí.
“Nhất định sẽ không để Vân Phượng thành chủ ngươi thất vọng.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng chiến ý dâng trào.
“Oành!”
Trong mắt Vân Phượng thành chủ chợt lóe sự hung dữ, tất cả trong mấy trăm vạn dặm chung quanh đều vặn vẹo, dao động khủng bố cũng tràn ngập ở trong mấy trăm vạn dặm này.
Đông Bá Tuyết Ưng nghe được tiếng kêu chói tai, giống như phi cầm hót! Tiếng kêu này, làm thiên địa chung quanh vặn vẹo, cũng mạnh mẽ thẩm thấu vào trong cơ thể Đông Bá Tuyết Ưng, chấn động linh hồn tạng phủ khí quan, cũng chấn động gân cốt cơ thịt, trong lúc nhất thời thân thể Đông Bá Tuyết Ưng cũng không kìm được như nhũn ra, gân cốt cơ thịt cũng không khỏi run rẩy, điều này làm hắn kinh hãi: “Lĩnh vực vừa thi triển, đã khiến thực lực của ta hạ xuống một nửa? Nếu lại đánh tới, sợ là hai ba chiêu ta phải mất mạng!”
So sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281658/chuong-1839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.