“Thấy rõ rồi.”
Từ sau khi ‘khối băng’ thật lớn áp bách, các cường giả trong Tuấn Sơn thành mới nhìn rõ giao chiến phía trên.
Khi mấy trăm vòng xoáy hư không hắc ám cuốn đi Ma Ảnh tông chủ, ai cũng sợ ngây người.
“Cái gì, Ma Ảnh tông chủ bị thương rồi.”
“Cái này, cái này...”
“Ma Ảnh tông chủ thế mà bị thương?”
Nhìn máu tươi bay lả tả từng giọt, các cường giả trong Tuấn Sơn thành đều ngây người, ‘Ngự Phong Tuấn Sơn’ ‘Ngự Phong Lôi’ không có lòng tin đối với Đông Bá Tuyết Ưng cũng ngây ngẩn cả người.
Cái gì?
Phi Tuyết Thần Đế có thể giao chiến với Ma Ảnh tông chủ, không yếu thế chút nào? Đây chính là Thần Đế viên mãn! Hạng chín toàn bộ Thần Đế bảng!
Tuấn Sơn thành Thiên Tâm lâu Hình lâu chủ đang ngẩng đầu khẩn trương xem cuộc chiến, một tay cầm sổ sách, không ngừng ghi lại cảnh tượng chiến đấu, rụng động lẩm bẩm: “Khó trách, khó trách trước đó Phi Tuyết Thần Đế mới nói hai câu, cũng không cầu xin tha thứ, cũng không hiến vật quý cố gắng hóa giải, mà là rất nhanh đã động thủ. thì ra thực lực của hắn không thua gì Ma Ảnh tông chủ!”
“Hai người cấp số Thần Đế viên mãn chiến đấu, ta, Hình Nghĩa ta, đời này thế mà cũng có tư cách ghi lại hai vị cường giả cấp Thần Đế viên mãn chiến đấu?” Hình lâu chủ cảm giác tất cả đều rất mộng ảo, hắn chỉ là người phụ trách một tòa Thiên Tâm lâu Tuấn Sơn thành thành nhỏ hẻo lánh bực này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281649/chuong-1830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.