Khoảnh khắc một chiêu số hoàn mỹ này cuối cùng hình thành, trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên hiện lên một thế giới hư ảo.
Nó rộng lớn mênh mông, tràn ngập vô tận sinh cơ, nhưng cũng có sát khí tiềm tàng.
Sinh cơ và sát khí giống như hai mặt của một thể, dây dưa lẫn nhau, làm cả thế giới càng thêm đặc sắc, giống như có sinh thì có tử, có quang minh thì có hắc ám. Loại dây dưa này, giống như nước lũ cuồn cuộn xỏ xuyên qua toàn bộ thế giới hư ảo, nói đơn giản, ‘quy tắc vận chuyển’ thế giới hư ảo này, trung tâm là hai mặt của một thể này.
Lấy một thể hai mặt làm trung tâm, đem cảm ngộ khác của Hư giới ảo cảnh đạo đều dung nhập trong đó.
Tất cả thuận theo tự nhiên.
“Ầm ầm ầm ~~~” Linh hồn mỗi một phân thân của Đông Bá Tuyết Ưng đều đang nổ vang xảy ra biến hóa, linh hồn càng thêm kỳ ảo thanh minh, thôi diễn chiêu số tương tự, tốc độ nhanh hơn càng thêm chỉ thẳng bản chất.
Không chỉ thế, linh hồn cũng càng thêm ngưng thực, thậm chí mơ hồ hướng ‘chất biến’ bước qua.
“Linh hồn của ta.”
“Thật cường đại.”
“Giống như so với thân thể còn mạnh hơn.”
Đông Bá Tuyết Ưng có một loại cảm giác hư ảo cường đại, giống như linh hồn của mình đã cường đại đến mức có thể dung nhập bổn nguyên thế giới này, thế giới này bất diệt, linh hồn mình liền không thể diệt! Đương nhiên đây chỉ là cảm giác mơ hồ, còn thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281629/chuong-1810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.