“Tuấn Sơn thành này sao lại toát ra cao thủ như vậy, chạy mau, chạy mau.” Ba vị Thần Đế này hướng phương hướng khác nhau, hốt hoảng bỏ chạy.
“Đáng chết!”
Một tiếng rít gào phẫn nộ.
Chủ nhân Ma Tâm hội lại chủ động lao về phía Đông Bá Tuyết Ưng, hắn rốt cuộc thoát khỏi Ngự Phong Tuấn Sơn, ngại là Đông Bá Tuyết Ưng giết Quỷ Diễm Thần Đế quá nhanh, hắn không thể tới kịp.
“Phi Tuyết Thần Đế, ngươi có dám chiến một trận với ta!” Chủ nhân Ma Tâm hội tóc bay múa, bộ dạng như điên cuồng, uy thế ngập trời.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ba vị Thần Đế đã chạy trốn xa xa, quay đầu nhìn về phía chủ nhân Ma Tâm hội, một tay cầm trường thương, nói: “Như ngươi mong muốn!”
Thanh âm còn đang quanh quẩn.
Bóng người Đông Bá Tuyết Ưng đã mơ hồ, lại lần nữa thi triển Hư Không Ma Trùng thân pháp, hướng trên không bay đi, tay cầm trường thương, đón đánh chủ nhân Ma Tâm hội kia.
“Đến tốt!” Chủ nhân Ma Tâm hội đã sớm nghẹn một bụng lửa, giờ phút này sát khí ngập trời, hắn duỗi đôi bàn tay, vô tận hàn khí hướng Đông Bá Tuyết Ưng bao phủ lại, không gian cũng bị đóng băng từng tấc một, ở ngoài thân chủ nhân Ma Tâm hội cũng ngưng tụ thành một tầng băng sương. Lực lượng băng sương này... Lại so với Bức Sơn chủ bá đạo hơn nhiều.
Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa chạm tới đã mơ hồ cảm thấy không ổn, cảm thấy không thể bị ‘đông lạnh’, lập tức xoay tròn trường thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281621/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.