“Hiện tại nghe ta an bài.” Ngự Phong Lôi lập tức an bài.
Đem các cường giả không thuộc về Ngự Phong thị, chia làm từng cái chiến trận, trong mỗi một chiến trận đều xếp một vị cao thủ Ngự Phong thị. Cứ như vậy, mặc dù một chiến trận cao thủ khác đều phản loạn, bởi vì trung gian có một vị cao thủ Ngự Phong thị, bọn họ phản loạn cũng không cashc nào hình thành chiến trận hoàn mỹ.
“Chỉ có thể tạm thời kéo dài.”
“Ứng phó đôi chút đi.”
Sắc mặt mỗi người đám Bức Sơn chủ cũng không dễ coi, lại cũng không dám phản kháng.
Bọn họ cũng đều biết Thần Đế bảng, tự nhiên sẽ biết ‘chủ nhân Ma Tâm hội’ được xếp vào trong đó đáng sợ cỡ nào! Không thấy được đối phương dễ dàng phái năm vị Thần Đế cùng ba trăm thủ hạ Thần Quân sao, Tuấn Sơn thành mặc dù đem các loại cao thủ tính cả vào, thật ra cũng có thể góp được ba trăm vị Thần Quân. Nhưng có một số hôm nay đều chưa đến. Ví dụ như cao thủ ‘Thiên Tâm lâu’, ví dụ như phân đội ‘Huyền Hỏa quân’, phần nhiều cũng không nghe Ngự Phong thị điều khiển.
“Rầm rầm rầm...”
Bên trên nổ vang không ngừng.
Ngự Phong Tuấn Sơn cùng với cao thủ khác của Ngự Phong thị, thỉnh thoảng xuyên qua vách ngăn pháp trận, tiến hành đánh lén.
Mặc dù đánh lén, thế lực phe Ma Tâm hội chiếm ưu thế tuyệt đối, vẫn làm cả pháp trận không ngừng chấn động.
“Không ổn.” Đứng ở cửa sảnh cung điện Ngự Phong Cẩn, Ngự Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281618/chuong-1799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.