“Ở trong Vân Hi cung không thể đi lung tung, nhớ kỹ, một mực đi theo ta.” Lão thái bà nhìn lướt qua Đông Bá Tuyết Ưng.
“Vâng vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng nhu thuận nói.
“Nghe nói ngươi muốn hiến vật quý ba đóa Tẫn Lam Hoa, chỉ muốn quan sát một lần điển tịch phi thăng giả《 Thiên Địa 》?” Lão thái bà lại nói.
“Phi thăng giả chúng ta không có huyết mạch hồn nguyên tổ thần, tu hành gian nan, ta tuy luôn muốn đạt được điển tịch tiền nhân, nhưng khổ không có bảo vật, lại thực lực mỏng manh, may mắn trước đó ở trong đại hoang xông pha phát hiện ba đóa Tẫn Lam Hoa, lúc này mới dám đến đây cầu đạo.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, lão thái bà nghe xong khẽ gật đầu: “Phi thăng giả các ngươi tuy mỗi người ngộ tính cực cao, nhưng không có tổ thần huyết mạch, thành Thần Đế quả thực đã ít lại càng ít, ngươi có thể dâng lên ba đóa Tẫn Lam Hoa, cũng coi như có chút thành tâm. Trước đó phó cung chủ nhà ta biết được việc này cũng đáp ứng rồi, có thể đạt được điển tịch, hy vọng thành Thần Đế của ngươi có lẽ cũng có thể lớn hơn vài phần.”
“Tạ ơn phó cung chủ thương xót.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Ba vị phó cung chủ Vân Hi cung đều là nữ tử, nghe nói là vị hồn nguyên tổ thần kia an bài đến bảo vệ Vân Hi cung chủ, việc bình thường đều là các phó cung chủ quyết định.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, tốc độ lại cực nhanh, rất nhanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281613/chuong-1794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.