Thực sự xé rách da mặt, ba đại hoàng tộc tuy mạnh, nhưng nếu hồn nguyên tổ thần không buông xuống, một số tồn tại khủng bố nhất trong Thần Đế bọn họ cũng không làm gì được.
Chỉ che chở vạn năm, mọi người vẫn nguyện ý cho Thiên Tâm lâu cái thể diện này.
...
Đảo mắt, tranh bảo hội đã trôi qua hơn tám ngàn năm.
Đêm.
“Vù.”
Bố Nha Thần Đế quấn áo bào đen, lặng yên không một tiếng động rời khỏi Thiên Tâm lâu, giống như một cái bóng màu đen nhanh chóng đi qua ở dưới bóng tối góc đường.
“Hừ, Bố Nha Thần Đế này cuối cùng đã rời khỏi Thiên Tâm lâu, còn tưởng hắn muốn trốn tới hết hạn một vạn năm.” Ở cách Thiên Tâm lâu không xa, hai bóng người xuất hiện ở giữa không trung, tuy bọn họ không nhìn thấy Bố Nha Thần Đế ẩn nấp tung tích chạy trốn, nhưng lại có thể dễ dàng cảm ứng được.
“Chúng ta để lại linh hồn chú ấn ở trên người hắn! Mặc kệ hắn chạy trốn tới đâu, hắn cũng trốn không thoát chúng ta đuổi giết, giết nhị đệ, thù này dù là đuổi theo khắp toàn bộ thần giới, cũng nhất định phải khiến hắn đền mạng.” Một vị nam tử lãnh khốc khôi ngô nghiến răng nói, bên cạnh hắn là một vị thiếu niên lạnh lùng dữ tợn: “Thù của nhị ca, nhất định phải báo, đuổi theo.”
“Đuổi theo.”
Hai bóng người này theo linh hồn chú ấn cảm ứng, nhanh chóng đuổi theo.
Ở cùng lúc hai người bọn họ truy tung.
Một bóng người cũng từ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281609/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.