“Kẹt.” Cửa các gian mở.
Từ bên trong một thị nữ áo xanh đi ra, thị nữ này nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, nhíu mày nói: “Vị Thần Quân này, nay tranh bảo hội đang tiến hành, tạm đừng đến quấy rầy khách quý trong các gian.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn các gian, quay đầu rời đi.
Thị nữ này sau khi nhìn theo Đông Bá Tuyết Ưng rời đi, lúc này mới quay về các gian.
Trong các gian.
Đang có một bóng người khoác áo bào đen rộng thùng thình khoanh chân ngồi ở nơi đó, toàn thân hắn có tầng chất sừng lân giáp màu xanh, trên khuôn mặt tràn đầy tầng chất sừng lân giáp vặn vẹo, rất xấu xí, một đôi mắt cũng giống như hổ phách màu vàng, ẩn chứa sát khí. Hắn lạnh như băng nhìn thị nữ áo xanh đi vào. Thị nữ tuy rất cung kính, nhưng cũng rất bình tĩnh, các nàng đều là phục vụ của Thiên Tâm lâu, tuy đối đãi khách nhân cần kính trọng, nhưng các khách nhân cũng không dám động thủ đối với những người hầu này.
“Vị Thanh Vân Thần Quân kia đã rời đi.” Thị nữ này bẩm báo.
“Hừ, Thiên Tâm lâu nên đem tình báo khách nhân tranh bảo hội hoàn toàn giữ bí mật chứ, ta vừa tranh được ba bản điển tịch này, hắn sao đã tìm đến ta?” Bóng người áo bào đen này trầm giọng nói, con mắt như hổ phách màu vàng nhìn chằm chằm thị nữ áo xanh.
Thị nữ áo xanh lại nghiêm nghị nói: “Thần Đế, danh dự Thiên Tâm lâu ta không thể nghi ngờ, toàn bộ thần giới Thiên Tâm lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281607/chuong-1788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.