Chương trước
Chương sau
Đông Bá Tuyết Ưng thi triển chiêu số, đối với lực lượng là khống chế hoàn mỹ, như chiêu số bọt khí hư không sụp đổ, hầu như đều không có uy lực trào ra bốn phía! Như trước đó, Đông Bá Tuyết Ưng giải quyết ba vị Thần Quân kia đánh lén mình, ngay cả tường sân phủ đệ mình ở cũng chưa lan đến!

Bức Sơn chủ, tuy lực lượng khống chế cũng coi như không tệ, nhưng giờ phút này hóa thành ‘Bức Long’, mặc dù tràn ra một chút uy lực cũng khiến chung quanh đang chấn động, toàn bộ đài chiến đấu cũng không ngừng run rẩy.

“Rầm rầm rầm ~~~ “

Hai bên giao chiến, tiếng nổ không dứt.

Nơi này chuyên môn dùng để làm đài chiến đấu luận bàn tỷ thí, tự nhiên có pháp trận vận chuyển, đem tất cả dư âm chiến đấu đều ngăn cách.

“Uy thế thật khủng khiếp.”

Người xem chung quanh biến sắc.

Một con Bức Long dài hơn trăm trượng kia tùy ý chạy ở trong phạm vi đài chiến đấu, điên cuồng đuổi giết Phi Tuyết Thần Quân kia. Bức Long tùy tiện mỗi chiêu mỗi thức đều mang theo uy thế khủng bố, Phi Tuyết Thần Quân thậm chí cũng không gây thương tổn cho ‘Bức Long’ này.

“Bức Sơn chủ tu luyện ra Bức Long chi thể, quả thực lợi hại.” Ngự Phong Lôi khen một câu, “Phi Tuyết Thần Quân khống chế đối với lực lượng cũng rất lợi hại, tuy chỉ uy năng Thần Quân trung kỳ, nhưng ở thế yếu, lại cho tới bây giờ cũng chưa bị thương.”

“Không bị thương lại như thế nào, chiêu số của hắn cũng không thương tổn Bức Sơn chủ.” Đệ đệ Ngự Phong Cẩn thì lắc đầu.

“Bức Sơn chủ chung quy là cao thủ có hạng trong Tuấn Sơn thành.” Ngự Phong Lôi nói, “Phi Tuyết Thần Quân đã rất lợi hại rồi, nếu hắn có thể đạt tới Thần Quân đỉnh phong, thê thảm chính là Bức Sơn chủ! Ừm?”

“Đây là…”

Đám người quan sát của các phương đều cả kinh.

Bởi vì Phi Tuyết Thần Quân trên đài chiến đấu từ đầu tới cuối hoàn toàn bị đuổi giết, bỗng hai tay nắm trường thương, giơ lên cao qua đỉnh, ra sức vụt mạnh về phía Bức Long kia!

Rẹt ~~~~

Sau khi giận dữ bổ xuống, quỹ tích trường thương vụt mạnh xuất hiện vết rách không gian vặn vẹo, trực tiếp bổ vào trên thân thể Bức Long, tầng bảo vệ hàn băng ngoài thân của thân thể kia lại trực tiếp bị phá vỡ, vảy màu đen cũng bị xé rách, trực tiếp cắt ra một cái vết thương dữ tợn, lượng lớn máu tươi bắn tung tóe.

“Cái gì.” Những người xem giật mình, Bức Sơn chủ càng giật mình hơn, “Hắn có thể thương tổn ta?”

Bức Sơn chủ thật sự quá cẩn thận, quá sợ chết.

Nháy mắt đã thay đổi chiến đấu sách lược, bắt đầu nhanh chóng chạy, dốc hết tốc độ, lấy tự bảo vệ mình là chính, ngẫu nhiên mới vung ra một trảo, hoặc là một đòn đuôi đánh lén!

“Cẩn thận sợ chết như vậy, cũng hiếm thấy.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cười nhạo.

Chiêu số vừa rồi thi triển, chính là sát chiêu mạnh nhất hắn ở sau khi học Hư Không Liệt Thiên Kiếm Quyết, nay bước đầu nắm giữ.

Dù sao có điển tịch để tham chiếu, hắn có thể nhanh chóng học được rất nhiều quy tắc ảo diệu Hư không đạo của thế giới này, lấy nội tình của hắn, thôi diễn rất nhanh, thậm chí dễ dàng có thể ngưng tụ ra ‘hư không kiếm nguyên lực’ tầng thứ năm. Mượn dùng lĩnh ngộ mới, cùng với bản thân tích lũy ban đầu, sáng chế trước một chiêu ‘Hư Không Liệt Thiên Thức’ này.

Một chiêu này, dựa vào nó, cũng miễn cưỡng có uy lực Thần Quân đỉnh phong! Đông Bá Tuyết Ưng khống chế lực lượng lại đủ lợi hại, dù là Bức Sơn chủ ‘Bức Long chi thể’ bực này cũng là lập tức bị thương.

“Rầm rầm rầm ~~~ “

Hai bên tiếp tục giao thủ mười mấy hiệp.

Bức Sơn chủ lúc trước đã chưa thể thương tổn Đông Bá Tuyết Ưng, nay càng thêm cẩn thận, liền càng không thương tổn được! Mà Đông Bá Tuyết Ưng mới nắm giữ một chiêu ‘Hư Không Liệt Thiên Thức’ này, hầu như mỗi ba năm hiệp thì có thể đánh trúng Bức Sơn chủ một lần! Mỗi lần đều khiến Bức Sơn chủ máu thịt tung tóe.

“Dừng dừng dừng.” Một con ‘Bức Long’ uốn lượn phi hành ở giữa không trung kia vội hô lớn.

Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc cũng ngừng lại.

Bức Long nháy mắt vặn vẹo biến hóa thu nhỏ lại, hóa thành lão giả xấu xí đầu hình tam giác ‘Bức Sơn chủ’ kia.

Bức Sơn chủ vội tràn đầy nụ cười, than thở bội phục: “Phi Tuyết Thần Quân thật khá, một lần này tỷ thí ta nhận thua, nhận thua, Phi Tuyết Thần Quân quả thực so với ta lợi hại hơn một bậc!”

Đông Bá Tuyết Ưng thoáng sửng sốt.

Thật sự là không cần da mặt.

“Tốt, Phi Tuyết Thần Quân và Bức Sơn chủ thật đúng là khá, hôm nay chúng ta chẳng những lại lần nữa nhìn thấy ‘Bức Long’ của Bức Sơn chủ, cũng may mắn được thấy thương pháp của Phi Tuyết Thần Quân.” Ngự Phong Lôi đứng dậy cười nói.

“Đại công tử, vẫn là Phi Tuyết Thần Quân thương pháp lợi hại, tới thêm vài lần, ta đã không chống đỡ được rồi.” Bức Sơn chủ thanh âm khàn khàn, vẫn cười ha ha như cũ.

Mà Ngự Phong Thanh Âm ở một bên của hai vị huynh trưởng thì giật mình nhìn Đông Bá Tuyết Ưng trên đài chiến đấu.

Ngự Phong Thanh Âm giờ phút này tư vị trong lòng cũng phức tạp, nàng vốn chỉ vì bản tính thiện lương ở trong đại hoang muốn cứu Đông Bá Tuyết Ưng, cũng có khâm phục cùng hướng tới đối với tồn tại dám một mình xông pha đại hoang.

Về sau biết được là ‘phi thăng giả’, nàng cũng càng thêm tò mò đối với Đông Bá Tuyết Ưng.

Cộng thêm...

Đông Bá Tuyết Ưng mới buông xuống thế giới này, muốn nhanh một chút dung nhập thế giới này, cho nên lặng yên thi triển thủ đoạn Hư giới ảo cảnh đạo, tuy không dốc sức thi triển, nhưng cũng gia tăng rất nhiều ‘sức quyến rũ’. Lúc trước trên chiếc thuyền lớn kia, tuyệt đại đa số đối với Đông Bá Tuyết Ưng đều cực có hảo cảm, cũng chỉ cực cá biệt như ‘Thiết Thành Liễu’ không thích Đông Bá Tuyết Ưng.

Mà ‘Ngự Phong Thanh Âm’ chịu Hư giới ảo cảnh đạo ảnh hưởng, hảo cảm với Đông Bá Tuyết Ưng càng sâu hơn! Thậm chí chủ động mời Đông Bá Tuyết Ưng làm sư phụ tu hành.

“Không ngờ hắn lợi hại như vậy.” Ngự Phong Thanh Âm thầm nghĩ.

“Phi Tuyết Thần Quân.” Ngự Phong Lôi đã sớm cười vang nói.

Vù vù.

Đông Bá Tuyết Ưng, Bức Sơn chủ đều bay ra khỏi đài chiến đấu, tới bên cạnh Ngự Phong Lôi.

“Đại công tử.” Đông Bá Tuyết Ưng, Bức Sơn chủ đều hơi hành lễ.

“Phi Tuyết Thần Quân, đây là ngươi không đúng, lúc trước ngươi thu mình như vậy, nào ngờ thực lực mạnh mẽ, so với Bức Sơn chủ còn mạnh hơn một bậc.” Ngự Phong Lôi cười nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Nói ra còn phải cảm ơn đại công tử, cảm ơn tam tiểu thư.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Cám tạ ta?” Ngự Phong Lôi kinh ngạc, Ngự Phong Thanh Âm ở bên cũng sửng sốt, miệng khẽ nhếch.

Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục cười nói: “Thật ra lúc trước thực lực của ta so với Bức Sơn chủ, sợ còn hơi ở thế yếu, bởi vì đại công tử và tam tiểu thư, ta mới làm sư phụ tu hành, mới có thể ở trong Tàng kinh điện đổi một môn điển tịch tu hànhLiệt Thiên Hư Không Kiếm Quyết, một môn điển tịch này ta sau khi xem, đã bị xúc động liền ngộ ra sát chiêu mới, mới vừa rồi hơi thắng Bức Sơn chủ một bậc mà thôi.”

“Cái gì?” Bức Sơn chủ ở bên kinh ngạc, ở Tàng kinh điện xem điển tịch, mới ngộ ra sát chiêu? Nói cách khác, ở trước khi vào Tàng kinh điện, vị Phi Tuyết Thần Quân này so với hắn còn hơi yếu hơn chút?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.