“Hừ hừ hừ, thật buồn cười.” Con rắn nhỏ màu đỏ sậm kia lúc đánh tới, thấy thế càng thêm khinh thường, nó chẳng những toàn thân sắc bén như thần binh, hơn nữa linh hoạt vô cùng, so với binh khí chân chính đáng sợ hơn nhiều.
“Xẹt xẹt xẹt ~~~~ “
Ở lúc con rắn nhỏ màu đỏ sậm tập kích.
Trong rất nhiều sương mù xanh lục vờn quanh bên cạnh Đông Bá Tuyết Ưng lại bỗng xuất hiện rất nhiều sâu bọ, đám sâu bọ đó hội hợp cùng một chỗ điên cuồng cắn nuốt vòng xoáy hư không, vòng xoáy hư không vô hình, đám sâu bọ kia cũng đang mạnh mẽ phá hủy.
“Có lẽ cũng không cần ta ra tay?” Vị tráng hán áo bào xanh lục hình thể cao lớn nhất kia cầm một thanh loan đao màu máu, theo sát ở phía sau mà đến.
Ba đại cao thủ tập sát!
Đông Bá Tuyết Ưng khoanh chân ngồi ở nơi đó, bình tĩnh đâm ra một thương, hư không phía trước mũi thương bỗng giống như bọt khí kịch liệt thu nhỏ lại sụp đổ, bọt khí hư không kia vừa vặn bao bọc ‘con rắn nhỏ đỏ sậm’ ám sát đến.
“Chuyện gì vậy? Đây, đây là cái gì, phá cho ta!”
Con rắn nhỏ đỏ sậm mặc dù có chút kinh ngạc, lại vẫn rất tự tin muốn đánh tan.
Nhưng khi cái đầu rắn của nó sắc bén giống như thần binh va chạm ở mép bọt khí hư không, lại cảm giác được tầng tầng lớp lớp trở ngại, cú húc này của nó căn bản không chịu lực, căn bản không thể đánh vỡ. Hơn nữa bọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281586/chuong-1767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.