“Không biết chí tôn tìm ta là việc gì?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi, bởi vì hắn hiện tại cũng không cần điên cuồng đi xông pha hòn đảo bay nữa, bình thường cũng không để lại phân thân ở Đoạn Nha sơn mạch, có việc, để bọn họ phân phó thủ hạ đi thành Phi Tuyết tìm mình là được.
“Ta từng nói, ta có một viên Xà Nha Tủy Châu.” Hạo Cổ chí tôn nói.
“Phải.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Hạo Cổ chí tôn khẽ lật tay, lòng bàn tay lại xuất hiện hai hạt châu màu đen mượt mà, hai hạt châu màu đen này đều vô cùng sâu thẳm, làm ánh mắt người ta cũng kìm lòng không được bị hấp dẫn vào, càng quan sát, càng cảm thấy hạt châu màu đen này giống như thế giới vô cùng mênh mông đang cắn nuốt tất cả. Thực lực Đông Bá Tuyết Ưng tự nhiên có thể ổn định tâm thần, nhưng vẫn giật mình, nhịn không được nói: “Hai viên Xà Nha Tủy Châu?”
“Đúng, hai viên.” Hạo Cổ chí tôn gật đầu, “Ta vốn có một viên, cũng không vội đi Xà Nha Lang Đạo, dù sao ta từng đi qua mấy lần, muốn chuẩn bị đầy đủ chút đi thêm một lần nữa! Chỉ là không ngờ ngay tại chút thời gian trước, ta hành tẩu một số hòn đảo bay, lại chiếm được một viên Xà Nha Tủy Châu.”
“Chúc mừng chí tôn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, có một số hòn đảo bay quả thực tồn tại nguy cơ to lớn, không phải mình có thể xâm nhập, nhưng chí tôn lại là có cơ hội tiến vào. Xà Nha Tủy Châu và Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281567/chuong-1748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.