Phất tay một cái.
Các cây hoa bên cạnh nở rộ, mùi thơm tràn ngập, cây cối cũng trổ mầm mới, một số con bướm cũng sinh ra từ hư không, quay quanh hoa mà phi, chim tước cũng chiêm chiếp. Hồ nước xa xa cũng có đủ loại dị thú xuất hiện, các loại vui mừng.
“Tĩnh Thu, ta rót rượu cho nàng, Vũ Mộc Tửu Quả ta tự tay sản xuất.” Đông Bá Tuyết Ưng rót rượu.
Dư Tĩnh Thu có chút kinh ngạc, nhìn chung quanh, nhịn không được nói: “Chàng nói nhanh đi, rốt cuộc có chuyện gì, đáng giá ăn mừng như vậy.”
Đông Bá Tuyết Ưng đem chén rượu đưa cho thê tử: “Chúng ta cụng trước một chén.”
“Được được được, theo chàng.” Dư Tĩnh Thu bất đắc dĩ.
Vợ chồng hai người sau khi cụng chén một lần, Đông Bá Tuyết Ưng mới thấp giọng nói: “Nói cho nàng một bí mật lớn!”
“Ta cũng muốn nghe chút, bí mật lớn gì.” Dư Tĩnh Thu buông chén rượu.
“Hư không đạo, ta đã đạt tới Chung Cực cảnh.” Đông Bá Tuyết Ưng cười tủm tỉm nói.
Dư Tĩnh Thu sửng sốt.
Sau đó nàng trừng lớn mắt! Nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng.
“Thật?” Sửng sốt một hồi lâu, Dư Tĩnh Thu mới nói.
“Thật!” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Dư Tĩnh Thu kích động vô cùng, bọn họ cũng sớm biết nguyên thế giới quê hương đang tới gần đại phá diệt, như Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao đều là phi thường chăm chỉ tu hành, nhưng trên thực tế bọn họ đều hiểu, muốn sống sót ở dưới đại phá diệt, hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281555/chuong-1736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.