Chương trước
Chương sau
Mà Bắc Hà cung nay tàn phá không chịu nổi, các thần tướng còn lại một đám nhìn nhau.

“Hỏi Ảm Đấu đại ca.”

“Hỏi Hài Cốt thần tướng.”

Các thần tướng này liền đưa tin hỏi, Ảm Đấu thần tướng đám mười vị thần tướng chính là theo Bắc Hà đại đế cùng đi ‘Thích Phạt đảo’.

Rất nhanh…

“Đi thôi, đều đi thôi, đừng để ý Bắc Hà thế giới nữa.”

“Đại đế hắn trở mặt vô tình, giết phân thân của Phi Tuyết đế quân, cướp đi Thiên Nhãn Thủy Châu! Nay các đại đế khác đều đỏ mắt muốn, sợ là chí tôn cũng muốn đạt được. Phi Tuyết đế quân cũng nhất định sẽ không bỏ qua!”

“Đại đế có Thiên Nhãn Thủy Châu, nào còn để ý chúng ta nữa, chúng ta cũng đều trở về thế giới của mình. Các đại đế tranh đấu, chúng ta cũng đừng xen vào.”

“Có Phi Tuyết đế quân, chúng ta cấp độ thần tướng vẫn là đừng xen vào, nếu đưa mạng vào, hối hận cũng đã muộn.”

Mười vị thần tướng kia liên tiếp đáp lại.

Điều này làm một số thần tướng trong Bắc Hà cung tàn phá không chịu nổi có chút trợn mắt há hốc mồm, thủ lĩnh bọn họ ‘Bắc Hà đại đế’ được lợi, mình đi độc hưởng, cũng không để ý tới bọn họ nữa.

“Đi thôi, chúng ta ở đây còn làm gì?”

“Đi đi đi.”

Từng vị thần tướng rời đi, trái lại các thủ vệ nhỏ yếu kia cũng từng người quay về quê hương của mình.

******

Đông Bá Tuyết Ưng bốn vị bọn họ điên cuồng ở trong Đoạn Nha sơn mạch tìm kiếm Bắc Hà đại đế, đáng tiếc, không tìm thấy. Hiện tại Bắc Hà đại đế này cũng không ngốc, tự nhiên sẽ không hiện thân.

“Hả?”

Ở trong một chỗ hư không, Đông Bá Tuyết Ưng bốn vị bọn họ ở đây, Đông Tiển đại đế nhướng mày, mở miệng nói, “Ta nhận được tin tức, thủ hạ Hạo Cổ chí tôn an bài ở ngoài Xà Nha Lang Đạo giám thị phát hiện, Bắc Hà đại đế trước đó không lâu đã vào Xà Nha Lang Đạo!”

Xà Nha Lang Đạo, chính là cấm địa trong truyền thuyết.

Chỉ có năm vị chí tôn có tư cách an bài thủ hạ ở chung quanh giám thị, đại đế khác cho dù an bài thủ hạ đi qua, cũng sẽ trực tiếp bị đánh chết.

“Trước đó không lâu?” Huyễn đại đế nhíu mày nói, “Nói như vậy, hắn đạt được Thiên Nhãn Thủy Châu, chỉ sợ đã trực tiếp đi Xà Nha Lang Đạo rồi, một khắc cũng không chần chờ?”

“Tuy rất không ưa Bắc Hà này, nhưng Bắc Hà thực sự thủ đoạn tàn nhẫn, cũng rất quả quyết.” Vu Phong đại đế gật đầu, “Hắn hẳn đã rời khỏi Thích Phạt đảo, thả mười vị thần tướng dưới trướng, liền trực tiếp đi Xà Nha Lang Đạo!”

“Đi xem xem.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng.

“Đi, đi Xà Nha Lang Đạo xem xem.” Huyễn đại đế gật đầu.

Vù vù vù vù...

Bốn vị bọn họ trực tiếp xuyên qua hư không xuất phát, cường giả bình thường dám đi qua là sẽ bị đánh chết, nhưng ‘cấp độ đại đế’ thì khác, chí tôn muốn giết cũng rất khó, tự nhiên không ai ngăn các đại đế tự mình quan sát Xà Nha Lang Đạo.

“Vù.”

Xuyên qua hư không.

Đợi đến khi tràng cảnh trước mắt rõ ràng, Đông Bá Tuyết Ưng liền thấy được đầu rắn cực lớn xa xa vô cùng nguy nga, cái đầu rắn này giống như nham thạch điêu khắc thành, khổng lồ vô cùng, so với bất cứ một hòn đảo bay nào cũng lớn hơn rất nhiều.

Đầu rắn mở ra cái mồm to như chậu máu lộ ra răng nanh, trong miệng sâu thẳm khó dò, cái mồm rắn mở ra sinh ra vòng xoáy hắc ám khủng bố, điên cuồng cắn nuốt chung quanh, phạm vi vòng xoáy hắc ám tràn ngập Đông Bá Tuyết Ưng nhìn ra cũng đại khái có kích thước quốc gia ‘Nam Vân quốc’! Vòng xoáy hắc ám khủng bố này hình thành một thông đạo, trực tiếp tiến vào sâu trong mồm của đầu rắn, xâm nhập bên trong.

Một cái thông đạo vòng xoáy hắc ám này, chính là ‘Xà Nha Lang Đạo’.

Tục truyền đi vào trong đó, có thể nhìn thấy những cái răng rắn ở hai bên!

“Thật khủng khiếp.” Đông Bá Tuyết Ưng chỉ xa xa nhìn thấy, cũng cảm giác loại lực phá hoại xé rách khủng bố kia của vòng xoáy hắc ám.

Trong truyền thuyết, chí tôn nếu mạnh mẽ đi vào, cũng sẽ bị vòng xoáy hắc ám xé rách phá nát hủy diệt.

“Hả?”

“Là ba vị đại đế, vị kia là Phi Tuyết đế quân.”

Ở chung quanh có người giám thị thời gian dài, chú ý tới ba vị đại đế cùng Đông Bá Tuyết Ưng, cũng không đi qua ngăn cản.

Dù sao ai cũng biết, một vị đại đế phối hợp Phi Tuyết đế quân, cũng có thể đấu một trận với chí tôn.

“Uy thế khủng bố nhỉ.” Vu Phong đại đế nhìn vòng xoáy hắc ám cuồn cuộn vô cùng to lớn kia, đầu rắn dữ tợn vô cùng lớn, cảm khái, “Nghe nói đầu rắn này, chính là đầu rắn của một con đại xà trong hai đại hồn nguyên sinh mệnh ngã xuống, mặc dù đã chết, hình thành vòng xoáy cũng vĩnh viễn không tiêu tan, chúng ta mạnh mẽ đi vào đều là chịu chết.”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu nhìn đầu rắn vô cùng nguy nga như nham thạch điêu khắc kia. Đầu rắn to lớn, tương đương vòng xoáy hắc ám, cũng là sánh ngang phạm vi một quốc gia như Nam Vân quốc. Toàn bộ đại xà nếu tồn tại, phải lớn bao nhiêu?

Hình thể bực này, lớn không thể tưởng tượng, không hổ là hồn nguyên sinh mệnh trời sinh, còn là kẻ nổi bật trong đó. Như ‘Thạch Uyên Hoàng’ ‘Vạn Xúc Long Tử’… một đám so sánh với bọn họ, quả thực chỉ là châu chấu nhỏ trước con rồng khổng lồ.

“Bắc Hà đã trốn vào Xà Nha Lang Đạo, chúng ta cũng không có cách nào đuổi giết.”

“Coi như hắn chạy nhanh.”

“Cảm ơn ba vị, Bắc Hà vào Xà Nha Lang Đạo, vậy việc này tạm thời từ bỏ đi.”

Đông Bá Tuyết Ưng chia tay ba vị đại đế, một mình rời đi.

...

Chuyện này liên lụy đến ‘Thiên Nhãn Thủy Châu’, đó là chí bảo có thể dựa vào nó tiến vào Xà Nha Lang Đạo. Sự tình còn liên lụy đến ‘Thích Phạt chí tôn’ một trong năm đại chí tôn, Bắc Hà đại đế cùng với vị người tu hành Giới Tâm đại lục ‘Phi Tuyết đế quân’ kia, cho nên tin tức truyền bá cũng phi thường nhanh, nhanh chóng truyền khắp cường giả tầng đỉnh của Đoạn Nha sơn mạch.

Mỗi người ùn ùn nghị luận đối với việc này.

Hâm mộ vị ‘Bắc Hà đại đế’ kia, cũng cảm thấy vị ‘Phi Tuyết đế quân’ này đủ đáng thương.

“Hắn giúp Bắc Hà đại đế, cũng có thể đọ sức Thích Phạt chí tôn, nhưng trừ chiêu số linh hồn, thực lực bản thân cũng quá yếu! Đối mặt Bắc Hà đại đế, một chút năng lực chống cự cũng không có, dễ dàng bị diệt sát.”

“Chung quy chỉ là người tu hành, người tu hành vốn thực lực đã cực yếu.”

“Thực lực không đủ, tự nhiên không giữ được Thiên Nhãn Thủy Châu.”

“Thiên Nhãn Thủy Châu chính là bảo vật của Đoạn Nha sơn mạch ta, người tu hành Giới Tâm đại lục nào có tư cách có được?”

Ở trong Đoạn Nha sơn mạch tuy cường giả đứng đầu rất kính trọng Phi Tuyết đế quân, nhưng vẫn có một số rất coi thường đối với người tu hành Giới Tâm đại lục, đối với ‘Phi Tuyết đế quân’ có uy danh như vậy vẫn rất không phục. Lần này Phi Tuyết đế quân ăn đau khổ, tự nhiên cảm thấy thống khoái.

******

Tin tức Giới Tâm đại lục và Đoạn Nha sơn mạch truyền rất chậm, nhưng, sau khi sự tình xảy ra năm năm, dần dần cũng truyền bá đến Giới Tâm đại lục.

Trong một cung điện âm lãnh.

Có các cây cột trận đồ kỳ dị, trên mỗi một cây cột đều có một oan hồn cường đại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.