“Cũng chỉ dân bản xứ không có tin tức gì trao đổi với Giới Tâm đại lục chúng ta, nếu không tin tức này đã sớm truyền ra, sợ là qua vài năm nữa, các tồn tại Vô Địch sợ đều sẽ biết việc này.” Bất Tử Minh Đế nói, “Ta tới đây, cũng là hy vọng Phi Tuyết đế quân ngươi giúp ta một việc. Giúp xong, vậy về sau chúng ta sẽ là bằng hữu. Ta cũng sẽ không đi tàn sát những con kiến nhỏ yếu kia nữa.”
“Giúp như thế nào?” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng, cứng quá mà hỏng, cũng không tốt. Bất Tử Minh Đế thực sự bùng lên giết chóc, Đông Bá Tuyết Ưng cũng không ngăn được.
“Giúp ta góp đủ mười lăm đóa ‘Hắc Ám Hoa’, lại đưa ta vào ‘Xà Nha Lang Đạo’.” Bất Tử Minh Đế mở miệng nói, “Chỉ cần ngươi giúp việc này, vậy thù của chúng ta liền hóa giải, ngươi dù từ chỗ ta đòi lợi ích, ta cũng có thể đáp ứng. Muốn ta giúp ngươi làm việc cũng được! Về phần ta không tàn sát nữa? Ha ha, chỉ cần đi vào Xà Nha Lang Đạo, ta cũng sẽ không về Giới Tâm đại lục nữa, tự nhiên sẽ không gây họa Giới Tâm đại lục.”
Đông Bá Tuyết Ưng lại nghe mà biến sắc.
Mỗi một đóa Hắc Ám Hoa đều cực trân quý, giá trị không thua gì một giọt ‘Lưu Quang Linh Nhũ’.
Nhưng mười lăm đóa, lấy lực ảnh hưởng thủ đoạn của mình ở Đoạn Nha sơn mạch, nghĩ chút biện pháp hao phí nhân tình, vẫn có thể làm được!
Nhưng ‘Xà Nha Lang Đạo’, đó là cấm địa trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281536/chuong-1717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.