Áp Hoàng cung.
Là một tòa cung điện mô phỏng kiến trúc dân bản xứ, dựa vào một ngọn núi nguy nga mà xây, rất cao lớn.
“Vù.”
Lân giáp cự nhân tiến vào trong cung, sải bước hành tẩu, rất nhanh tới trong một sảnh cung điện u lãnh to lớn, liếc một cái đã nhìn thấy trên sảnh điện, trên giường ngọc thạch lấp lánh băng lạnh, Áp Hoàng đang khoanh chân ngồi! Áp Hoàng có chút khô quắt rất nhỏ gầy, toàn thân cũng bao trùm một tầng lân giáp, có một đôi cánh lân giáp. Nó chỉ khoanh chân ngồi ở trên giường ngọc thạch trong suốt như vậy, một đôi vuốt sắc đặt trên đầu gối, hơi còng lưng, cánh lân giáp cũng bao trùm hơn phân nửa thân thể, nhắm mắt lại giống như là đang ngủ say.
“Áp tổ, Vu Phong đại đế kia lại tới nữa!” Lân giáp cự nhân tiến vào trong sảnh điện, thanh âm ầm ầm vang vọng toàn bộ sảnh điện, làm sảnh điện cũng khẽ chấn động.
Mí mắt Áp Hoàng giật giật, mới chậm rãi mở ra, một đôi mắt màu bạc nhìn lân giáp cự nhân kia trên đại điện: “Vu Phong đến đây?”
“Đúng, hắn mang theo sáu thủ hạ, ta hiện thân đuổi hắn ra ngoài, nhưng Vu Phong đại đế này thế mà còn động thủ.” Lân giáp cự nhân lẩm bẩm, một chút thương thế nhỏ hắn bị đốt tự nhiên sớm đã khỏi.
Áp Hoàng nắm giữ đối với một hòn đảo bay này đã đến trình độ cực cao, mượn dùng khí tức hắc ám tràn ngập toàn bộ hòn đảo bay, Áp Hoàng thoáng cảm giác, liền cảm ứng được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281529/chuong-1710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.