Chương trước
Chương sau
Thất Linh Tháp so với Phần Tâm Thần Thụ, Nguyên giới thần điện mạnh hơn nhiều, thậm chí ở Đoạn Nha sơn mạch, cũng được gọi ‘chí bảo số một tĩnh tâm tu luyện’, dù đối với tộc đàn dân bản xứ, Tử Nghiệt tộc tu luyện huyết mạch lực lượng không quan trọng như vậy, vẫn dẫn lên một số tranh đoạt điên cuồng, cuối cùng là bị ‘Vu Phong đại đế’ đoạt tới tay.

Thất Linh Tháp rất kỳ lạ, có bảy cái chuông treo ở bên tháp, một khi thao túng lực lượng nhẹ nhàng đẩy, bảy cái chuông liên tiếp vang lên, tiếng chuông sẽ dẫn dắt người tu hành tiến vào cảnh giới tu hành cực kỳ huyền diệu.

Nhưng, cách mỗi vạn ức năm, bảy cái chuông mới có thể vang lên một lần.

Sau khi vang xong, lại đánh chuông sẽ không phát ra âm thanh. Phải chờ vạn ức năm sau, chuông mới có thể lại có lực lượng thần kỳ.

Các đại đế, thậm chí các chí tôn tu luyện huyết mạch, đều từng tiến hành giao dịch với ‘Vu Phong đại đế’, đổi lấy một lần tiến hành tu luyện! Ở dưới tâm cảnh cỡ đó, dù là thể ngộ huyết mạch của mình cũng càng thêm rõ ràng.

“Ta cảm thấy, ta ở trên Hư không đạo tích lũy đủ hùng hậu, có chí cao bí truyền, cũng đã sáng tạo năm đại sát chiêu, lại vượt qua năm trăm tòa hòn đảo bay luyện, nếu bế quan tĩnh tu, có lẽ có thể đột phá.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, bế quan trong ‘chí bảo số một tĩnh tâm tu luyện’ của Đoạn Nha sơn mạch, tin tưởng trợ giúp lớn hơn nữa.

“Đi gặp Vu Phong đại đế!”

Đông Bá Tuyết Ưng để lại phân thân ở Tinh Quang nhất tộc, đồng thời lặng yên hướng tới ‘Vu Phong thế giới’.

Vu Phong đại đế, cũng dưới trướng Hạo Cổ chí tôn! Chiến lực mạnh mẽ, cũng sánh ngang với cấp độ đại thánh hồn nguyên sinh mệnh cấp thấp. Nhưng ở trong chiến đấu đánh cược trước đó không lâu, ba vị đại đế bao gồm hắn ở trong, liên tiếp thua Bắc Hà đại đế! Cách đánh cược của bọn họ không đối ngoại công khai, nếu là thật sự chém giết sinh tử, thực lực dù sao không chênh lệch mấy, rất khó phân ra thắng thua.

“Vù.”

Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng xuyên qua hư không, giây lát đã tới Vu Phong thế giới.

Vu Phong thế giới, là thế giới của một vị đại đế, đề phòng nghiêm ngặt cỡ nào, Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới tiến vào thế giới này, còn chưa kịp quan sát cho kỹ một thế giới này, đã nghe được một tiếng gầm lên.

“Thế mà lại dám xông vào Vu Phong thế giới!” Một tiếng rống giận vang vọng thiên địa.

Một đám binh sĩ xuyên qua hư không xuất hiện, binh sĩ cầm đầu tức giận nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Thỉnh cầu truyền lời, ta muốn gặp Vu Phong đại đế.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Hừ, còn dám nói nhảm! Đại đế thân phận cỡ nào, là ngươi muốn gặp thì có thể gặp?” Binh sĩ cầm đầu rống giận, “Mau mau cút ra ngoài, chúng ta còn có thể tha mạng ngươi. Nếu không đừng trách chúng ta vô tình.”

Đại đế, thân phận là cực cao.

Bọn họ thay chí tôn quản lý mảng lớn lãnh thổ! Như ‘thế giới chi chủ’ của từng cái thế giới bình thường đều là không có tư cách gặp đại đế.

Khí tức của thế giới chi chủ, tốt xấu là mới vào hoàng cấp, đều chưa có tư cách gặp. Khí tức của Đông Bá Tuyết Ưng càng yếu hơn, các binh sĩ này sao có thể hoà nhã?

“Ta là Phi Tuyết đế quân, đặc biệt đến bái phỏng Vu Phong đại đế.” Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng một lần nữa, mình đến cầu người, thái độ tự nhiên tốt chút, báo ra tên mình, nghĩ hẳn binh sĩ này hẳn là biết được.

“Phi Tuyết đế quân? Phi Tuyết đế quân cái gì, to gan, dám tự xưng đế quân!” Binh sĩ cầm đầu kia giận quát, “Động thủ, đem hắn đuổi ra ngoài!”

Đông Bá Tuyết Ưng nhất thời xấu hổ.

Tên mình, đối phương chưa từng nghe?

Bữa tiệc trước đó, còn tưởng tên mình đã truyền người Đoạn Nha sơn mạch đều biết.

Hắn lại nghĩ lầm rồi!

Tên của hắn, ở tầng cao nhất của Đoạn Nha sơn mạch quả thật nhanh chóng truyền ra. Như lãnh thổ ‘Trần Diệu đại đế’ ban đầu thống trị, bởi vì quân đội tấn công nhanh chóng rút lui, các thế giới kia tự nhiên cũng lập tức biết được.

Nhưng từng mảng lãnh thổ khác... Nếu là địa vị đủ cao quả thật có thể được đưa tin, địa vị thấp chút, thật sự không biết tên Phi Tuyết đế quân!

Còn có một nguyên nhân!

Đông Bá Tuyết Ưng đến quá nhanh! Tiếp đãi xong các thế giới chi chủ, liền lập tức tới gặp Vu Phong đại đế. Nếu là qua một đoạn thời gian, tên của hắn sẽ dần dần truyền bá ra, tin tưởng dù là cường giả thực lực ‘Vương cấp’ của lãnh thổ khác sợ cũng phần lớn đều biết. Hiện tại? Ở cấp độ thực lực hơi yếu, còn chưa hoàn toàn truyền ra!

“Oành.”

Binh sĩ cầm đầu hạ lệnh, binh sĩ khác cũng nhất thời động thủ.

“Dừng tay!”

Một luồng dao động kinh khủng buông xuống, đó là dao động của hoàng cấp cường giả, chỉ thấy một vị nữ tử áo bào xanh lục từ trong hư không đi ra, uy áp khủng bố bao phủ đám binh sĩ kia.

“Cầm Vũ thần tướng.” Các binh sĩ này thấy thế nhất thời sợ tới mức vội cung kính hành lễ. Thần tướng dưới trướng Vu Phong đại đế, không nhiều như Bắc Hà đại đế, tổng cộng cũng chỉ tám vị! Vu Phong đại đế đều cực kỳ tín nhiệm bọn họ, quyền thế cũng rất lớn.

“Ra mắt Phi Tuyết đế quân.” Nữ tử áo bào xanh lục lại mỉm cười hướng Đông Bá Tuyết Ưng hành lễ, “Đám tuần thú này chưa từng nghe qua đại danh đế quân, mạo phạm đế quân, mong đế quân đừng trách móc.”

Các binh sĩ bên cạnh thấy mà trợn mắt há hốc mồm.

Đường đường Cầm Vũ thần tướng đối với thiếu niên áo trắng này, vậy mà lại khách khí như thế?

“Còn không hướng đế quân nhận lỗi!” Nữ tử áo bào xanh lục quay đầu quát lớn.

Các binh sĩ có chút mờ mịt, đế quân, toàn bộ tộc đàn dân bản xứ dám tự xưng đế quân cũng chỉ hai bàn tay là đếm hết, Phi Tuyết đế quân này rốt cuộc ở đâu toát ra?

Trong lòng tuy khó hiểu, nhưng vẫn cung kính hành lễ: “Đế quân thứ tội!”

“Cái này không trách được các ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, thật ra mình được nhiều thế giới chi chủ như vậy cảm kích, cũng cho rằng danh hiệu mình truyền khắp các tộc đàn dân bản xứ rồi.

“Phi Tuyết đế quân đến Vu Phong thế giới ta, đế quân nhà ta cũng rất vui vẻ, đặc biệt lệnh ta tới đón tiếp, ai ngờ thiếu chút nữa để đám tuần thú này va chạm đế quân.” Nữ tử áo bào xanh lục nhiệt tình nói, “Đế quân, mời.”

“Mời.”

Hai người lập tức cùng nhau phá vỡ hư không, hướng tới Vu Phong thần điện.

Lưu lại một đám các binh sĩ kia có chút mờ mịt.

“Phi Tuyết đế quân, rốt cuộc là vị đế quân nào? Dưới trướng hai vị chí tôn nay tổng cộng có tám vị đế quân, không có một ai tên Phi Tuyết đế quân nhỉ. Nếu là có đại đế mới sinh ra, chúng ta hẳn là sớm biết rồi chứ.”

“Chưa nghe nói.”

“Nhưng thần tướng đại nhân cũng lễ đãi như vậy, chưa nghe nói sao, ngay cả đại đế cũng lệnh Cầm Vũ thần tướng tự mình tới đón tiếp.”

“Ta hỏi tướng quân một câu, xem tướng quân biết hay không.”

Bọn họ cũng đưa tin hỏi.

Ở Vu Phong thế giới, tầng cao nhất trái lại hiểu rõ.

“Cái gì?”

“Thần tướng yếu chút, ở trước mặt vị Phi Tuyết đế quân này cũng trực tiếp ngã xuống? Sinh tử chịu hắn khống chế?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.