“Hai người các ngươi đến từ cùng nguyên thế giới, cùng tông phái, thiên tư ngộ tính này đều thật cao.” Hạ Hoàng cảm khái, “Nguyên lúc trước sáng tạo Giới Tâm đại lục, sáng tạo Giới Tâm thần cung, muốn đạt được ‘chí cao bí truyền’, so với chí cao bí bảo còn khó hơn một bậc! Hai người các ngươi nay đã chiếm được, chỉ cần vừa thành Chung Cực cảnh, lại vào Giới Tâm thần cung, chí cao bí bảo liền nhẹ nhàng rồi. Yêu Kiếm đã thành Chung Cực... Về phần Phi Tuyết khách khanh, tin tưởng cũng sắp rồi.”
Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu bất đắc dĩ cười nói: “Ta cũng muốn bước vào Chung Cực cảnh, nhưng một bước này, há là đơn giản như vậy?”
“Ta muốn hỏi một chút, hồn nguyên thần binh kia của ngươi, hẳn là dùng Hồn Nguyên Sa luyện chế à?” Hạ Hoàng nói.
“Hạ Hoàng biết?” Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc.
Hắn cũng chỉ nói với Trùng Tổ, Kiếm Chủ, Kiếm Chủ cho dù báo cho đám người Hạ Hoàng biết, cũng sẽ nói trước với mình một tiếng.
“Chỉ là đoán!” Hạ Hoàng nói, “Ngươi lúc trước ở Giới Tâm thần cung là bị diệt sát, phân thân diệt hết, không có bất cứ bảo vật nào mang ra. Có thể mang ra... Cũng chỉ có ký ức! Hơn nữa trước ngươi từ chỗ ta mua đi ước chừng mười vạn cân Hồn Nguyên Sa, kết hợp như thế, ta liền phỏng đoán, hẳn là ngươi luyện chế ra hồn nguyên thần binh.”
“Phải.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, cũng không giấu diếm, “Chỉ là truyền thừa này, ngươi cũng biết, là không thể ngoại truyền.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281480/chuong-1661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.