Hỏa Liệt hầu nhìn bọn Điền lão ở xa xa, phân phó: “Các ngươi về Tuyết Ưng phủ đệ chờ trước, đợi lát nữa ta tự mình đưa hắn về.”
“Vâng, hầu gia.” Mỗi người ở đây đều nghe lệnh.
“Chúng ta đi.”
Hỏa Liệt hầu mang theo Đông Bá Tuyết Ưng.
Một nam tử tóc đỏ mang theo một đứa bé, trực tiếp xuyên qua hư không đi tới, rời khỏi hầu phủ, rất nhanh đã tới một tòa Nam Vân thánh điện nọ trong Hỏa Liệt thành.
Nam Vân thánh điện, mặc dù là sáu đại quốc gia cổ, cũng là thành trì hơi nhỏ chút là có một tòa Nam Vân thánh điện, tiếp nhận tu hành giả bốn phương đến tu hành, nhưng muốn tu hành đến mức cao thâm nhất... Vậy vẫn phải đến Nam Vân quốc.
Mà ở trong ‘Nam Vân quốc’, Nam Vân thánh điện trừ dạy đệ tử, cũng là tổ chức đặc thù hấp thu tu hành giả cường đại, gia nhập thánh điện, đại biểu đầu nhập vào dưới trướng quốc chủ, cũng có đủ loại lợi ích đặc quyền.
Mà trong Hỏa Liệt thành chấp chưởng Nam Vân thánh điện, đó là một trong hai đại đầu sỏ Hỏa Liệt thành ‘Thuần Ngự Vệ Nhất’.
“Vù.”
Một nam tử tóc đỏ cùng một đứa bé đứng ở cửa đại điện của Nam Vân thánh điện.
“Hầu gia tự mình đến?” Một vị nam tử cao gầy mặc áo giáp màu xám đi ra, trong lúc hắn đi, cả người giống như một thanh đao cắt hư không. Nơi hắn đi qua, hư không cũng hướng hai bên đẩy ra gợn sóng. Ánh mắt hắn dừng ở trên người Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281222/chuong-1403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.