Long thú màu tím giãy dụa hoảng sợ kia liền lại rơi vào trong hồ nước, hiển nhiên tâm tình Hỏa Liệt hầu vô cùng tốt, khiến Tử Huyết Long Thú kia tránh được một kiếp.
“Đi.”
Nam tử tóc đỏ Hỏa Liệt hầu trực tiếp thuấn di biến mất không thấy.
Làm chúa tể cao nhất của toàn bộ hầu phủ, tuy pháp trận trấn áp cấm thuấn di, nhưng hắn có thể dễ dàng thao túng pháp trận, bản thân cũng không chịu áp chế. Mà đầu sỏ Hỗn Độn Cảnh mỗi một người đều có thể thuấn di, thoải mái chạy qua.
“Vù.”
Nam tử tóc đỏ Hỏa Liệt hầu đi tới giữa không trung cạnh tiểu viện hẻo lánh đó, nhìn quả cầu thịt tròn vo màu đỏ tỏa kim quang phía dưới, lại nhìn thấy chỉ lốc xoáy cột sáng thiên địa lực đã có thể xay nát căn nhà, Hỏa Liệt hầu liếc mẹ con Nhung Tinh Lan và thị nữ ở bên có chút ngơ ngác: “Xem ra vị tiểu công tử này của Hỏa Liệt hầu phủ ta, mẫu thân tựa như rất tầm thường.”
“Hầu gia.” Hai vị nguyên lão đã chạy tới vội cung kính hành lễ, những cao thủ khác gần bên cũng cả kinh, vội run sợ cung kính hành lễ: “Hầu gia.”
“Hầu gia?”
Nhung Tinh Lan, Ứng Sơn Khê Nguyệt cùng với thị nữ đầu óc còn có chút không rõ cũng thấy được giữa không trung bóng người liên tiếp chạy tới, cùng với vị nam tử tóc đỏ kia, chung quanh đều là cung kính hành lễ gọi Hầu gia... Bọn Nhung Tinh Lan tự nhiên đoán ra, vị này chính là tồn tại trong truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281214/chuong-1395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.