“Những tu hành giả này, mỗi đứa sao lại ngu xuẩn như vậy, liều chết muốn ngăn trở ta. Đợi ta chấp chưởng hỗn độn hư không, đến lúc đó nhất định phải đem hắn từ trong hỗn độn hư không lại triệu hồi ra, để hắn vĩnh viễn ở trong hình phạt không thể giải thoát.” Thánh Chủ lạnh lùng nói.
Ở ngoài Cổ Thánh giới, trên một mảng loạn thạch trôi nổi, một khối hóa thân của Xích Mi sơn chủ ở đây, lúc nào cũng mượn dùng lỗ thủng quả cầu sương mù đen xem xét Cổ Thánh giới! Thuật dò xét bực này, dù là Thánh Chủ cũng không cảm ứng được.
Xích Mi sơn chủ một mực nhìn lén trong tòa cung điện kia của Thánh Chủ.
“Thế mà cúi đầu nhận thua, chủ động muốn giao ra Phá Giới Truyền Tống Thuật? Đáng chết!” Xích Mi sơn chủ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng thế mà cúi đầu không khỏi tức giận, “Thật sự là loại nhu nhược, đủ đê tiện.”
Nhưng xem tiếp.
Hắn kinh ngạc vạn phần.
“Tự sát, hắn thế mà có thể thành công tự sát? Ha ha ha, tự sát tốt, tự sát tốt, tuy không nhận hết hình phạt sưu hồn mà chết! Tự sát cũng coi như tiện nghi hắn, nhưng ít nhất cũng coi như đã chết.” Xích Mi sơn chủ không khỏi lộ ra nụ cười, theo đó một khối hóa thân này của hắn liền lặng yên không một tiếng động tiêu tán. Nhìn thấy bản tôn Đông Bá Tuyết Ưng chết đi, ngay cả thân thể cũng bị đánh phá hóa thành tro bụi hư vô, hắn cũng hài lòng.
Hành lang mê giới.
Trong một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281202/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.