“Một vị cấp độ Vũ Trụ Thần, hơn nữa ít nhất là tầng thứ Giới Tổ Mẫu Tổ?” Thiên Ngu lão tổ lắc đầu,
“Thực lực như vậy, sao có thể mãi không có động tĩnh? Đông Bá Tuyết Ưng, ngươi xác định ngươi từng gặp hắn? Thực lực hắn thực sự cao như vậy? Ngươi không bị che mắt?”
Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu: “Không có khả năng.”
“Cũng đúng, trình độ ảo cảnh của ngươi, quy tắc lĩnh vực của ngươi, muốn che mắt ngươi? Quá khó quá khó.” Thiên Ngu lão tổ nghi hoặc buồn bực, “Nhưng thực lực như thế, ta cũng chưa bao giờ gặp, còn là từ chỗ của ngươi lần đầu tiên nghe nói, quái.”
Hỏi Thiên Ngu lão tổ, sau đó cũng hỏi Kiếm Chủ, Kiếm Chủ cũng chưa bao giờ nghe nói.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ có thể tạm thời đặt ở một bên, mặc kệ như thế nào, vị lão giả nhỏ gầy thần bí kia đối với hắn là không có bất cứ ác ý gì. Chỉ là, thân phận cũng quá thần bí chút!
...
Đông Lân thánh giới.
Đỉnh một ngọn núi hoang nguy nga, gió núi lạnh thấu xương, một vị lão giả nhỏ gầy chống quải trượng đứng ở đỉnh núi, bỗng bên cạnh một bóng người thuấn di xuất hiện, chính là Giới Tổ một thân áo bào xanh lục rộng thùng thình hình thể nhỏ gầy. Giới Tổ trong ánh mắt cũng có khí phách, dù sao cho dù là Thánh Chủ cũng khó tổn thương thân thể hắn chút nào, nếu là tùy ý gây họa, cũng nhất định là một siêu cấp đại ma đầu.
Nhưng Giới Tổ bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281188/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.