Đông Bá Tuyết Ưng kinh ngạc vạn phần, lúc trước cũng nhìn không thấy cũng cảm ứng không được, sau khi tới gần, lệnh bài thế mà lại hiện ra, mình cũng có thể cảm ứng được.
“Giới Tâm Lệnh?” Đông Bá Tuyết Ưng duỗi tay cầm lấy Giới Tâm Lệnh, lệnh bài Giới Tâm Lệnh mới vào tay có chút lạnh, dần dần trở nên ấm áp. Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nét nghi hoặc. Lấy thân phận hắn hiện nay, bí mật, kỳ trân dị bảo hiểu biết cũng rất nhiều. Nhưng từ trước tới bây giờ chưa từng nghe ‘Giới Tâm Lệnh’, nhưng hắn cũng có thể nhìn ra, Giới Tâm Lệnh này rất bất phàm.
“Là một lệnh bài, có chữ phù, chẳng lẽ là cao thủ thần bí nào đó luyện chế mà thành?” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Ở trong hỗn độn hư không quả thực có một số bí bảo lai lịch là dấu hỏi, Giới Tâm Lệnh này tựa như chính là một trong số đó, một tia ý thức sau đó bắt đầu thẩm thấu Giới Tâm Lệnh này xem xét.
Ông.
Khoảnh khắc khi ý thức thẩm thấu Giới Tâm Lệnh trong tay, nhất thời ‘Vù’, Giới Tâm Lệnh nháy mắt đã hòa tan, theo ý thức dao động nháy mắt chui vào trong linh hồn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Không ổn.” Đông Bá Tuyết Ưng bị dọa nhảy dựng, linh hồn chính là trung tâm sinh mệnh của tu hành giả, ngoại vật này tiến vào linh hồn vậy làm sao mà ổn được?
“Ông.”
Giới Tâm Lệnh hóa thành một luồng năng lượng màu đỏ rực dung nhập trong linh hồn, chiếm cứ trong đó, đồng thời lượng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281185/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.