Chương trước
Chương sau
“Chết đi.” Thân thể Kim Giáp Ma Tộc một sừng tuy hóa thành vô số kim quang chui vào trong cơ thể Mạch Cổ tướng quân, như các tu hành giả có thể tự giết lẫn nhau, đám Kim Giáp Ma Tộc cũng có thể giết chóc lẫn nhau! Kim Giáp Ma Tộc một sừng vì không cho ‘Mạch Cổ tướng quân’ còn sống rơi vào trong tay tu hành giả, nháy mắt đã chui vào, phá hủy linh hồn Mạch Cổ tướng quân, cũng đang phá hủy thân thể Mạch Cổ tướng quân, nhưng, thân thể Mạch Cổ tướng quân hủy diệt, lân giáp của hắn lại tàn lưu lại, không thể bị hủy mất.

“Ông ~~~~ “

Xa xa, không gian bắt đầu vặn vẹo chấn động.

“Đáng tiếc để bọn chúng bắt sống được hai người.” Kim Giáp Ma Tộc một sừng lập tức chủ động hủy diệt.

“Tuyết Ưng, như thế nào?” Nam tử tóc xanh lục áo bào đen Hư Không thuỷ tổ hiện thân, cười nói.

“Phát hiện sáu tên Hủy Diệt Ma Tộc, hẳn là đã chết bốn, bắt sống hai tên.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng cười nói, sau đó vẫy tay một cái, đem động thiên bảo vật của Kim Giáp Ma Tộc một sừng tìm đến điều tra, đáng tiếc không tìm được Kim Giáp Ma Tộc, hiển nhiên hai vị khác đều sớm tự sát hủy diệt. Cái này cũng ở trong dự đoán của hắn.

Rất nhanh.

Vu Tổ, Đao Hoàng liên tiếp chạy tới.

“Bắt sống được hai tên?” Vu Tổ, Đao Hoàng đều nhìn hai gã Kim Giáp Ma Tộc lâm vào ngủ say, một kẻ là tầng tám đỉnh phong, một kẻ là cấp độ tầng chín.

“Ảo cảnh thật lợi hại.” Tuy Đông Bá Tuyết Ưng bắt đầu thu nhỏ lại phạm vi ảo cảnh, Vu Tổ bọn họ tiếp cận cũng bị ảo cảnh ảnh hưởng, không khỏi kinh ngạc biến sắc.

Ảo cảnh khủng bố như thế, bọn họ cũng chưa bao giờ đụng tới.

Tuy trong Hỗn Độn Cảnh có mấy cổ tu cũng am hiểu ảo cảnh, lại đều thua xa Đông Bá Tuyết Ưng.

Vu Tổ, Đao Hoàng cũng phải thừa nhận, cho dù cấp độ bọn họ cũng cảm giác từng đợt cảm giác mê ảo đánh vào linh hồn bọn họ, làm bọn họ cũng phải phân ra cực ít tâm lực đi chống lại ảo cảnh.

“Nay đã có thể ảnh hưởng đến chúng ta, nếu Đông Bá Tuyết Ưng hắn có thể lấy hư giới đạo thành tựu Vũ Trụ Thần, vậy ảo cảnh của hắn liền đáng sợ, đến lúc đó dù là chúng ta, cũng phải chia ra mấy phần tâm lực đi chống lại nhỉ.” Vu Tổ truyền âm nói, Đao Hoàng cũng đồng ý. Một Vũ Trụ Thần hư giới đạo, có lẽ chiến đấu chính diện không đủ lợi hại, nhưng ở trong chiến tranh của nhiều Vũ Trụ Thần, dựa vào ảo cảnh để ảnh hưởng địch nhân cũng có thể tạo ra tác dụng lớn.

“Thủ đoạn nhằm vào linh hồn, hắn so với Tâm Tượng càng trực tiếp thuần túy hơn.” Đao Hoàng nói, Tâm Tượng giáo chủ chính là thủ hạ của hắn.

Hai người bọn họ vừa nói chuyện với nhau, vừa đi tới trước mặt hai gã Kim Giáp Ma Tộc ngủ say kia. Hai gã Kim Giáp Ma Tộc này đều bị Đông Bá Tuyết Ưng dịch chuyển đến cùng chỗ, nhưng lâm vào ảo cảnh, dù giết chết bọn hắn, bọn hắn cũng cam lòng nhận lấy cái chết, sẽ không tỉnh giấc.

Đây là tuyệt đối trầm luân.

Hai gã Kim Giáp Ma Tộc trước mắt phát ra khí tức tà ác hủy diệt, nhưng bộ dáng trái lại vẫn ngụy trang bộ dáng tu hành giả.

“Vù.”

Đông Bá Tuyết Ưng thì đến một bên đi thu chiến lợi phẩm, đồng thời ánh mắt hắn cũng không tự chủ được bị thân thể lân giáp ‘Mạch Cổ tướng quân’ lưu lại kia hấp dẫn. Ban đầu hắn còn may mắn... Cuối cùng đã có được tài liệu Kim Giáp Ma Tộc để lại! Kim Giáp Ma Tộc đều là có thể hóa thành lực lượng tà ác hủy diệt, sau khi chết, bình thường đều hoàn toàn tan biết.

Chỉ có số rất ít trong số rất ít, mới có tài liệu thân thể lưu lại, bình thường đều có thể bán ra giá cực cao.

“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng sau đó bị lân giáp màu vàng dày nhỏ này hấp dẫn, trên lân giáp, có một chút tia sáng như ẩn như hiện đang vận chuyển. Đông Bá Tuyết Ưng nay sớm đã đem Hành Giả Bí Tàng tu đến cảnh giới tầng năm mươi, lại trường kỳ ở hành lang mê giới nghiên cứu rất nhiều hư không ảo diệu, cộng thêm bức vẽ thứ hai cùng bức vẽ thứ ba hoàn chỉnh trong ‘bốn bức vẽ của Cửu Vân đế quân’, hắn đều tu hành đến cảnh giới khá cao thâm.

Giờ phút này vừa thấy lân giáp, đặc biệt tia sáng như ẩn như hiện lưu chuyển trên lân giáp, lập tức từ trong đó dò xét được một ít ảo diệu của ‘hư hóa’.

“Tựa như so với bức vẽ thứ hai của Cửu Vân đế quân càng thêm đơn giản hoá, trực tiếp hơn?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được một loại ‘vẻ đẹp đơn giản’.

Thủ đoạn hư hóa Cửu Vân đế quân sáng chế, phức tạp.

Lân giáp này...

Lại thật sự ‘chí giản’.

“Bảo bối tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức tỉnh táo lại, hắn hiểu, hắn cần thời gian nghiên cứu cho tốt lân giáp lưu lại này! Lân giáp đối với hắn mà nói không phải dùng để bán Nguyên Giới Thạch, càng thêm thích hợp hắn nghiên cứu ảo diệu che dấu trong đó.

Đây là hệ thống quy tắc ảo diệu.

Tất cả đều phải dò xét ảo diệu bản chất thực sự sau lưng.

“Tuyết Ưng.” Một bóng người vang lên ở bên tai.

“Ừm?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng bị dọa nhảy dựng, thấy được Hư Không thuỷ tổ bên cạnh.

Hư Không thuỷ tổ tóc xanh lục áo bào đen, đôi mắt tỏa sáng nhìn lân giáp này, hắn nói nhỏ: “Lấy cảnh giới của ngươi, ngươi hẳn là nhìn ra trong lân giáp này ẩn chứa hư không huyền diệu nhỉ? Cùng《 Hành Giả Bí Tàng 》ta sáng chế hoàn toàn là phương hướng khác nhau, Hành Giả Bí Tàng của ta đạt tới viên mãn đại thành, mới có thể đạt tới hư hóa cực hạn. Mà nó tựa như so với ta ngộ ra ngắn gọn hơn nhiều lắm, ngắn gọn mà đẹp như vậy, quá mỹ diệu. Lân giáp này, ta biết Tuyết Ưng ngươi nhất định muốn tìm hiểu, đây là chiến lợi phẩm của ngươi, ta không cưỡng cầu, nhưng đến lúc đó hóa thân của ta cũng đi Thái Hư thiên cung ngươi, ngươi phải để ta cùng nhau tìm hiểu xem xem.”

“Con sẽ cùng nhau tìm hiểu với sư tổ, đến lúc đó chỉ sợ còn cần sư tổ chỉ điểm con.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

Hư Không thuỷ tổ, cảnh giới cỡ nào?

Thuỷ tổ sáng tạo ra ‘Hư không hành giả nhất mạch’, ngộ tính cũng là siêu tuyệt, tự nhiên liếc một cái liền nhìn ra lân giáp bất phàm. Thậm chí hư không hành giả nhất mạch vốn am hiểu hư hóa, Hư Không thuỷ tổ cũng đạt tới ‘hư hóa cực hạn’ rồi, nhưng mặc kệ là hắn, Cửu Vân đế quân đều ngộ ra thủ đoạn hư hóa cực hạn, nhưng luận thủ đoạn đều trình độ đơn giản.

Huyền diệu trên lân giáp này mới là ngắn gọn nhất, tiếp theo thủ đoạn Cửu Vân đế quân ngộ cũng rất ngắn gọn, cuối cùng mới là Hành Giả Bí Tàng do Hư Không thuỷ tổ sáng chế.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng vui vẻ đồng ý, bởi vì Hư Không thuỷ tổ nghiên cứu chỉ sợ sẽ so với hắn càng sâu hơn, đến lúc đó chỉ sợ còn có thể hỗ trợ hắn.

“Vù”.

Đông Bá Tuyết Ưng phất tay tạm thời thu hồi lân giáp các thứ.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Vu Tổ mở miệng.

Đông Bá Tuyết Ưng, Hư Không thuỷ tổ đều đi qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.