“Vù.”
Không gian biến ảo.
Rốt cuộc rời khỏi Sinh Tử Tháp, trước mắt là một sảnh cung điện thật lớn.
Thiếu niên nhìn sảnh cung điện trước mắt, một gã đại hán đầu trọc đang ngồi trên vương tọa sảnh cung điện. Đại hán đầu trọc nhếch miệng cười: “Tiểu gia hỏa, chúc mừng ngươi có thể sống sót xông qua Sinh Tử Tháp, ngươi đẩy cửa điện đi ra ngoài, sẽ khôi phục tự do.”
“Tạ ơn Huyết Vân tháp chủ.” Thiếu niên cung kính hành lễ.
Tuy hầu như mỗi một người bị nhốt đều vô cùng oán hận đối với Huyết Vân tháp chủ.
Nhưng Vạn Cổ thánh giới, vốn là cá lớn nuốt cá bé rất hung tàn, cường giả vi tôn, thiếu niên giờ phút này không dám bất kính chút nào, sợ đánh mất tính mạng.
“Đáng tiếc, ngươi không có cơ hội đẩy ra cửa điện.” Đại hán đầu trọc cười càng thêm vui vẻ.
Thiếu niên sửng sốt.
“Nói cho ngươi một bí mật.”
Đại hán đầu trọc cười đắc ý, “Mỗi một kẻ rời khỏi Sinh Tử Tháp, cuối cùng đều chỉ có một kết quả bị ta ăn!”
Sắc mặt thiếu niên nháy mắt trắng bệch.
Không, không...
Người thân của mình, mình luôn muốn lại được gặp bóng người áo đỏ kia...
“Ha ha ha...” Đại hán đầu trọc cười càng thêm vui sướng, hắn thích thấy nhất vẻ mặt một đám tu hành giả cảm thấy chạy thoát lại đột nhiên lâm vào tuyệt vọng.
“Không.”
Khí tức thiếu niên đột nhiên tăng vọt, trực tiếp từ Sơ Sinh Cảnh đột phá đến Hợp Nhất Cảnh, đồng thời đột nhiên hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281168/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.