Chương trước
Chương sau
Bình thường loại đại sự này, đều là các Vũ Trụ Thần tự mình đi giải quyết.

Ngại là...

Bọn Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp đó có thể cảm ứng thực lực tu hành giả, cảm ứng được các Vũ Trụ Thần bọn chúng căn bản sẽ không xuất hiện. Mà Hỗn Độn cảnh, hơi yếu chút đều là đi chịu chết!

“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Ngươi nhanh chóng luyện hóa bí bảo, sau khi luyện hóa, thì đi chấp hành nhiệm vụ đi.” Đao Hoàng nghiêm nghị nói, “Mọi con đường dưới trướng chúng ta sẽ đem rất nhiều tình báo phát cho ngươi, về phần tìm kiếm truy tra như thế nào, tất cả tự ngươi quyết định.”

...

Trong Hư Không Bảo.

Đông Bá Tuyết Ưng bế quan chín năm, mới đem ‘Thập Nhị Nguyên Châu’ hoàn toàn luyện hóa, đương nhiên trong chín năm thời gian đó hắn cũng đem mười vạn viên nguyên giới thạch mới có được ăn hết toàn bộ.

“Đi đây.” Đông Bá Tuyết Ưng cùng ngày uống rượu cáo biệt với một số hảo hữu, hầu như đều là bằng hữu hai trăm ức năm qua quen biết.

Sau đó liền truyền tống cự ly siêu xa, rời khỏi Hư Không Bảo, bắt đầu hành tẩu hỗn độn hư không, ba đại thánh giới đi tìm bọn Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp vào... Một nhiệm vụ này là không có thời hạn, chỉ sợ ở trong năm tháng dài lâu mình đều phải truy tra đuổi giết bọn chúng! Yếu mình giết, mạnh mình mời Vũ Trụ Thần tới giết.

Đương nhiên, Đông Bá Tuyết Ưng cũng phái hai đại hóa thân ở trong hành lang mê giới tiếp tục tìm kiếm.

Vạn Cổ thánh giới, trong một tòa thành trì rộng lớn cổ xưa ‘Hề Sơn thành’, tu hành giả vô số, nơi này càng là nơi đầu sỏ Hỗn Độn cảnh ‘Hề Sơn lão tổ’ khai tông lập phái, vô số tu hành giả tha thiết ước mơ bái vào môn hạ hắn, mặc dù không thể bái vào, nơi này có hắn che chở, rất nhiều tu hành giả cũng muốn ở lại.

Ở một tòa tửu lâu.

Đông Bá Tuyết Ưng áo bào dày màu trắng ngồi ở góc, một mình một bàn, trên bàn đều là thức ăn rượu ngon rất nổi tiếng của tửu lâu, tuy đang ăn, nhưng khi ăn lông mày vẫn nhíu, điều này làm bồi bàn tửu lâu bên cạnh cũng nhịn không được tới hỏi: “Là rượu và thức ăn không hợp khẩu vị phải không?”

“Ngươi cứ lui đi.” Đông Bá Tuyết Ưng phân phó một câu.

Bồi bàn của tửu lâu tự nhiên thối lui, không hỏi nhiều nữa.

Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cau mày: “Truy tra thế nào đây? Rốt cuộc nên truy tra Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp như thế nào?”

Ba đại thánh giới đều toàn lực ủng hộ, nay lượng lớn tình báo đều đưa đến chỗ Đông Bá Tuyết Ưng, nhưng xem lượng lớn tình báo, cũng khiến Đông Bá Tuyết Ưng hiểu... Muốn tìm được Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp, rất khó! Các Vũ Trụ Thần thủ đoạn xem như rất nhiều, thế lực dưới trướng cũng coi như mạnh mẽ, trải rộng các nơi. Nhưng thế mà cũng chưa thể một lần nào bắt được Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp vào.

Một lần cũng chưa!

Nay xem tình báo, Đông Bá Tuyết Ưng đã hiểu nguyên nhân.

“Quá cẩn thận, hơn nữa thực lực cũng quá mạnh.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

Trong tình báo có nắm chắc nhất định nhận định là Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp giết chết ‘đầu sỏ Hỗn Độn cảnh’ tổng cộng cũng chỉ chín vị. Năm tháng dài lâu đến nay, chia đều, vạn ức năm mới một vị đầu sỏ Hỗn Độn cảnh. Bọn chúng giết chóc, càng nhiều vẫn là nhằm vào thế lực tương đối nhỏ yếu chút, ví dụ như một phương tiểu thế lực ‘Hợp Nhất Cảnh’ thống trị.

Thế lực như vậy nhiều như sao trên trời, bị ‘ma đầu loại cắn nuốt’ hủy diệt cũng là thông thường, cho nên Hủy Diệt Ma Tộc động thủ tương đối không bắt mắt.

Tiểu thế lực bị cắn nuốt diệt sát, có thể xác định là Hủy Diệt Ma Tộc động thủ, đã có hơn trăm lần! Hơn nữa hỗn độn hư không rộng lớn mênh mông, tiểu thế lực bị diệt quá thường thấy, chỉ sợ chưa bị phát hiện thì càng nhiều hơn, mấy ngàn lần cũng có khả năng.

Ngược lại nhằm vào ‘Hỗn Độn cảnh’ nhắm chừng chỉ chín lần như vậy!

Bởi vì đầu sỏ Hỗn Độn cảnh ngã xuống là đại sự, mỗi một người ngã xuống đều sẽ kinh động thiên hạ, sẽ dẫn tới các Vũ Trụ Thần đi tra xét, là không giấu được. Ngược lại, tiểu thế lực bị diệt thì quá thông thường.

“Đối phó đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, chia đều vạn ức năm mới một lần, quá lâu, ta vẫn là tra xét các tiểu thế lực thì càng thích hợp.” Đông Bá Tuyết Ưng nghĩ, “Hơn nữa nơi Hỗn Độn cảnh trú đóng, đề phòng càng thêm nghiêm ngặt, Hủy Diệt Ma Tộc hơi sơ ý sẽ có thể bại lộ! Khả năng bọn chúng ở một số nơi hẻo lánh cũng cao hơn.”

“Ừm...”

“Hủy Diệt Ma Tộc, tựa như có thủ đoạn cảm giác thực lực của tu hành giả, ngay cả Vũ Trụ Thần ẩn nấp khí tức bọn chúng cũng có thể cảm giác.”

“Một khi đã như vậy muốn truy tra bọn chúng, vậy sử dụng biện pháp vụng về nhất đi.”

Đông Bá Tuyết Ưng nghĩ đi nghĩ lại, căn cứ sở trường của bản thân, quyết định sách lược truy tra của mình.

Thực lực phòng ngự, bí bảo cùng với truyền tống cự ly siêu xa của bản thân, chỉ có thể cam đoan mình ở lúc truy tra Hủy Diệt Ma Tộc có nắm chắc giữ mạng nhất định. Về phần truy tra, vẫn cần sách lược, nếu không hỗn độn hư không vô biên, muốn tìm bọn Hủy Diệt Ma Tộc sở trường ẩn nấp thực lực khí tức kia... Quả thực là biển rộng tìm kim!

...

Trong lòng định ra sách lược, Đông Bá Tuyết Ưng cũng lộ ra một nụ cười, liền bắt đầu nhàn nhã thảnh thơi ăn, đem mỹ thực trước mặt ăn sạch, thanh toán rượu và thức ăn rồi rời tửu lâu.

Mới ra khỏi cửa tửu lâu, hành tẩu ở trên đường phố rộng lớn.

“Ông.”

Khóe miệng Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười, một thế giới hư ảo khổng lồ nháy mắt đã bao phủ cái này một thành trì thật lớn phạm vi ngàn vạn dặm này. Trong thành trì súc vật dã thú, ức vạn tu hành giả thậm chí vị ‘Hề Sơn lão tổ’ kia, mỗi người đều lâm vào ảo cảnh, Hề Sơn lão tổ chung quy cũng chỉ là một vị cao thủ mức độ Tinh Thần Tháp tầng bảy, cảnh giới không tính là quá cao, tâm tính cũng coi như bình thường, tuy miễn cưỡng bảo trì một tia tỉnh táo, biết mình là ai! Chưa bị hoàn toàn che phủ linh trí.

Nhưng cũng trầm luân ở trong ảo cảnh không giãy ra được.

Tòa thành trì khổng lồ này, giờ khắc này, hoàn toàn trầm luân ở trong thế giới hư ảo.

Chỉ có một người tỉnh.

Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng dày màu trắng hành tẩu ở trên đường, khẽ lắc đầu: “Mỗi người trong thành Hề Sơn đều lâm vào ảo cảnh, căn cứ tình báo, thực lực Hủy Diệt Ma Tộc ẩn núp vào hẳn là đều rất mạnh. Không nên dễ dàng trầm luân như thế! Hơn nữa cho dù trầm luân, cũng không nên đối với ‘Hành lang mê giới’ ‘Hủy Diệt Ma Tộc’ không có phản ứng gì.”

Căn cứ phán đoán, trong thành Hề Sơn hẳn là không có Hủy Diệt Ma Tộc!

“Chỗ tiếp theo.”

Đông Bá Tuyết Ưng hành tẩu, hư không trước người vặn vẹo, hắn cất bước đi vào liền biến mất không thấy.

Ảo cảnh bao phủ Hề Sơn thành cũng hoàn toàn biến mất, ai cũng khôi phục tỉnh táo, những người bị che phủ linh trí sau khi khôi phục tỉnh táo, đều quên tất cả trải qua trong ảo cảnh. Chỉ có vị ‘Hề Sơn lão tổ’ kia còn có thể giữ lại trong ảo cảnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.