“Quá tinh diệu, tiếp tục như vậy, ta có thể không phòng thủ được!” Ba Vẫn cung chủ có chút sốt ruột. Ở dưới vô số tu hành giả quan sát, bên trên cũng có rất nhiều đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, nếu thua một gã Hợp Nhất cảnh? Ba Vẫn cung chủ nghĩ thôi cũng không thể tiếp nhận.
“Binh khí này của Đông Bá trưởng lão chính là cực phẩm Hư Không Thần Binh, bàn tay này của ta cũng có chút chịu không nổi rồi.”
Ba Vẫn cung chủ cười vang nói, một đôi bàn tay lại hiện lên lân giáp màu đen, bàn tay trực tiếp đánh ra, mỗi một đòn uy thế đều dị thường khủng bố. ‘Phành phành phành’, các cây thoi dài màu đen đều trực tiếp bị đập bay đi xa xa. Bởi vì uy lực chênh lệch với nhau quá lớn, căn bản không thể mượn lực, cảm giác liên miên lúc trước cũng đã bị phá.
“Quá rồi.” Bọn Tâm Tượng giáo chủ, Tương Phủ cung chủ phía trên xem cuộc chiến đều nhíu mày, “Ba Vẫn này đã thi triển ra thực lực Tinh Thần tháp tầng bảy.”
Bọn họ có thể phán đoán, đầu sỏ Hỗn Độn cảnh phần lớn có thể phán đoán.
Nhưng vô số tu hành giả bình thường phía dưới xem cuộc chiến cảnh giới quá thấp không phán đoán được. Đối với Ba Vẫn cung chủ mà nói, ở trong Hỗn Độn cảnh thanh danh hắn vốn đã bình thường, thà bị các đầu sỏ Hỗn Độn cảnh cười nhạo, hắn cũng không thể dễ dàng tha thứ... Mình bị một gã Hợp Nhất cảnh đánh bại!
“Ừm, vậy mà không biết xấu hổ như thế.” Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281126/chuong-1307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.