Chương trước
Chương sau
Một kẻ không hề nghi ngờ ngoài hạng ba ngàn...

Mình phải lựa chọn hắn?

Đông Bá Tuyết Ưng ngẩng đầu nhìn Ba Vẫn cung chủ trước mắt, Ba Vẫn cung chủ vẫn đầy mặt nét cười: “Đông Bá huynh đệ, hắn một tán tu có thể hạng bốn trăm, tiềm lực vẫn không tồi.”

“Hắn là nhờ cường giả khác cải tạo thân thể, mới có thể xếp hạng khoảng bốn trăm.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Chúng ta chọn lựa là xem tiềm lực, cường giả khác cải tạo, không thể tính là tiềm lực của hắn.”

“Đông Bá huynh đệ, ngươi có thể chọn lựa hai mươi người, hơn nữa tiềm lực sao, ánh mắt của mỗi sư phụ đại hội không giống nhau, ánh mắt ngươi độc đáo nhìn ra tiềm lực đặc thù của hắn, lựa chọn hắn cũng rất bình thường.” Ba Vẫn cung chủ cười nói.

Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.

Vị đồ đệ này của Hắc Đế tiền bối, mình nói cũng nói đến nước này rồi, sao còn miễn cưỡng mình?

“Ta sẽ cố gắng, ta còn có việc cần ra ngoài một chuyến.” Đông Bá Tuyết Ưng đứng dậy.

“Đông Bá huynh đệ, ngươi tốt nhất cho ta lời chắc chắn, ta dễ yên tâm hơn.” Ba Vẫn cung chủ nói.

“Sẽ cố gắng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Như vậy, ngươi chọn, ta nguyện cho Đông Bá huynh đệ hai trăm viên nguyên giới thạch.” Ba Vẫn cung chủ mỉm cười. Thiết Lư kia quả thực có kỳ ngộ rất nhiều bảo vật, chẳng những cải tạo thân thể, cũng tìm hiểu tình báo chi tiết của năm vị sư phụ đại hội, mới tìm tới Ba Vẫn cung chủ hỗ trợ mà cầu tình, tiền đặt cọc chính là một trăm nguyên giới thạch, một khi sự tình xử lý xong đồng ý trả thêm năm trăm nguyên giới thạch.

Cả thảy sáu trăm nguyên giới thạch, để mình tiến vào thánh địa!

“Ba Vẫn huynh.” Đông Bá Tuyết Ưng bất đắc dĩ nói, “Ngươi hẳn là cũng rõ, ta lấy thân phận Hợp Nhất cảnh đảm đương sư phụ đại hội, vốn đã có chút dị nghị. Ta ở đây, không đơn giản chỉ là đại biểu cá nhân ta, càng quan trọng hơn là đại biểu Thái Hư thiên cung ta. Ta không thể làm mất mặt Thái Hư thiên cung ta, cho nên chuyện của ngươi, ta thực không có cách nào cả, tiềm lực của hắn sợ là xếp hạng ngoài ba ngàn.”

Đông Bá Tuyết Ưng thành thành thật thật nói cầu tình rồi, cũng là hy vọng đối phương lý giải.

“Một chút việc nhỏ mà thôi? Làm sao tăng lên tới mức của mặt mũi Thái Hư thiên cung.” Ba Vẫn cung chủ nhíu mày nói, “Được rồi, hai chúng ta hôm nay lần đầu gặp mặt, cũng đừng làm quá khó coi, cho ta mặt mũi, một danh ngạch mà thôi, cứ quyết định như vậy.”

Đông Bá Tuyết Ưng khẽ biến sắc, lập tức đứng dậy: “Ba Vẫn huynh, ta còn có việc, không phụng bồi, mời ngươi.”

Sắc mặt Ba Vẫn cung chủ nhất thời lạnh đi: “Thực không đáp ứng?”

“Không có cách nào cả.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng nói thẳng.

“Hừ hừ.”

Ba Vẫn cung chủ tức quá mà cười, “Ngươi một Hợp Nhất cảnh nho nhỏ, được truyền thừa của sư phụ ta, không cảm ơn thì thôi, ta tự mình đến nhờ ngươi hỗ trợ, ngươi thế mà còn không nể mặt như vậy. Còn có, ngươi cũng đừng xưng hô ta Ba Vẫn huynh, ngươi một tên Hợp Nhất cảnh, còn chưa có tư cách xưng huynh gọi đệ với ta.”

Hắn là thực sự nổi giận rồi.

Hắn làm đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, lại là đệ tử duy nhất của Hắc Đế, bình thường bên ngoài ai không nể mặt? Hắn đối với Hợp Nhất cảnh cũng có cảm giác nhìn xuống, trong lòng cũng không coi trọng Đông Bá Tuyết Ưng, dù sao Tinh Thần tháp tầng sáu lại thế nào? Trong lịch sử có không ít kẹt ở Tinh Thần tháp tầng sáu năm tháng dài lâu không thể tiến vào Hỗn Độn cảnh, như Lôi Viêm tháp chủ kẹt mãi ở đó, như Hắc Ám giới chủ càng đã sớm ngã xuống.

Trong lòng Ba Vẫn cung chủ thật sự không coi trọng Đông Bá Tuyết Ưng, thậm chí xưng huynh gọi đệ, trong lòng hắn cũng rất không thoải mái, chỉ là có việc cầu người, mới duy trì tươi cười nhiệt tình nói chuyện, nào ngờ Đông Bá Tuyết Ưng này một tên Hợp Nhất cảnh thật sự nể mặt mà không cần như vậy? Cho hắn hai trăm nguyên giới thạch, cũng không đáp ứng? Đông Bá Tuyết Ưng này bảo vật toàn thân cộng lại giá trị bao nhiêu, một ngàn nguyên giới thạch là cùng nhỉ? Hai trăm nguyên giới thạch, là một khoản tài phú rất lớn rồi.

“Xưng huynh gọi đệ? Xem ra là ta trèo cao rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng lạnh lùng nói.

Nói đến mức này, cũng không cần thiết nể mặt.

“Người đâu, tiễn khách.” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng truyền ra ngoài.

Ngoài cửa sân nhất thời có thị nữ tiến vào, thị nữ đi đến bên Ba Vẫn cung chủ, có chút khẩn trương, nhưng vẫn nói: “Mời!”

Ba Vẫn cung chủ kiêu ngạo nữa, ở trong sào huyệt Đao Hoàng thành cũng không dám càn rỡ.

“Hừ hừ, có gan.” Ba Vẫn cung chủ cười lạnh.

“Sao, còn chưa đi? Muốn ta đuổi ngươi ra ngoài?” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói.

“Tốt, phi thường tốt.” Ba Vẫn cung chủ cười lạnh quay đầu bỏ đi, hai ba bước đã nhanh chóng rời đi.

Đông Bá Tuyết Ưng hừ lạnh một tiếng.

Đầu sỏ Hỗn Độn cảnh lại thế nào? Miễn cưỡng mới thực lực tầng bảy, so với mình chỉ cao hơn một tia mà thôi, cho dù đánh nhau với mình, mình cũng không sợ, càng đừng nói mình cách Hỗn Độn cảnh cũng sắp rồi, một khi bước vào, có thể dễ dàng bao trùm phía trên hắn. Mình khách khí như vậy, lấy lễ đối đãi như vậy, hoàn toàn là xem ở trên mặt mũi Hắc Đế.

Nhưng mình kính trọng Hắc Đế, không có nghĩa là cần kính trọng một đồ đệ của hắn.

Đã nể mặt mà không cần, vậy chỉ có thể đuổi hắn ra ngoài.

Ra khỏi phủ đệ, Ba Vẫn cung chủ mặt âm trầm quay đầu nhìn qua, điều này làm hai thủ vệ cửa phủ đệ thở mạnh cũng không dám.

“Hợp Nhất cảnh nho nhỏ, cuồng vọng vô tri!” Ba Vẫn cung chủ lạnh giọng nói, sau đó bỏ đi.

Điều này làm hai thủ vệ ở cửa nhìn nhau.

“Hắn là đang nói Đông Bá trưởng lão cuồng vọng vô tri?”

“Xem ra, hắn và Đông Bá trưởng lão đàm phán hỏng rồi. Đông Bá trưởng lão thật là, cho dù từ chối Hỗn Độn cảnh, cũng không thể làm khó coi như vậy.” Hai thủ vệ này truyền âm nói chuyện với nhau, thậm chí bọn họ rất nhanh còn đem chuyện nơi này đưa tin cho một số hảo hữu bắt đầu nghị luận.

Bọn họ những thủ vệ, người hầu này, đều là Đao Hoàng thành an bài, là thành viên tầng dưới chót của Đao Hoàng thành, ở trong lúc Tinh Thần đại hội tạm thời hầu hạ Đông Bá Tuyết Ưng, một khi Tinh Thần đại hội chấm dứt, bọn họ lười quản cái gì nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung. Cho nên bí mật của những ‘đại nhân vật’ này, bọn họ là phi thường thích nghị luận.

Rất nhanh.

Tin tức linh thông, không ít đều biết Ba Vẫn cung chủ nói Đông Bá Tuyết Ưng ‘cuồng vọng vô tri’, mà biết việc này, đại đa số còn đứng ở bên Ba Vẫn cung chủ.

Bởi vì hỗn độn hư không năm đại thánh giới, đã quen địa vị cao cao tại thượng của đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, Hợp Nhất cảnh đối mặt Hỗn Độn cảnh, nên cung kính!

******

Đông Bá Tuyết Ưng lại lười quản bên ngoài nghị luận, chỉ có kẻ yếu mới sẽ càng thêm chú ý nhất cử nhất động của cường giả, cường giả thật sự, nào sẽ chú ý một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi của ‘kẻ yếu’? Ở trước khi có nắm chắc đột phá Hỗn Độn cảnh, hắn sẽ không dễ dàng đắc tội Hỗn Độn cảnh, thà ẩn nhẫn chút. Nhưng dưới điều kiện tiên quyết có nắm chắc tuyệt đối đột phá, tuy khách khí lấy lễ đối đãi, nhưng cũng không thể dễ dàng tha thứ đối phương giẫm lên mặt, xé rách da mặt lại như thế nào? Không cần quá lâu, mình có thể dễ dàng vượt qua hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.