“Vu tu, những thủ đoạn kỳ lạ này quả thật còn nhiều.” Đông Bá Tuyết Ưng phân tâm làm mười hai việc, đồng thời thao túng mười hai khối lệnh bài màu đen.
Ầm ~~~~
Mười hai khối lệnh bài màu đen lơ lửng trước mặt hắn nhất thời kích phát pháp trận, sinh ra cảm ứng với sương mù đen trong cơ thể mấy chục vạn người không thể động đậy.
“Đều ra đi.” Đông Bá Tuyết Ưng chỉ một ý niệm, nhất thời các luồng sương mù màu đen từ mặt ngoài thân thể mỗi một con dân bay ra, vô số sương mù màu đen đều hội tụ thành mây đen cuồn cuộn, sau đó mây đen mênh mông cuồn cuộn này liền trực tiếp tiêu tán ở giữa không trung.
“Có thể động đậy rồi.”
“Ta có thể cử động rồi.” Mỗi con dân bắt đầu đứng dậy, một số đứa bé thiếu niên càng lăn lông lốc bò dậy.
Vô số con dân trong bộ lạc đều cảm thấy kích động hưng phấn, nhưng bọn họ vẫn khẩn trương xa xa nhìn Đông Bá Tuyết Ưng bên này. Bọn họ lúc trước cũng quan sát mọi việc xảy ra, biết vị cao thủ thanh niên áo bào trắng này cứu bọn họ, nhưng bọn họ cũng nghe được lão giả áo bào đỏ điên cuồng kêu gào... Hiển nhiên sau lưng lão giả áo bào đỏ còn có một vị đại cao thủ cực lợi hại.
Vù vù vù.
Mười mấy bóng người nhanh chóng bay tới, dừng ở phía trước Đông Bá Tuyết Ưng, đều cung kính hành lễ.
“Tiền bối cứu cả tộc chúng ta, đại ân cỡ này, chúng ta cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281081/chuong-1262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.