Một ngày sau, ở sau khi tiếp đãi một đám hảo hữu tu hành, Đông Bá Tuyết Ưng rốt cuộc đi tới trong ‘hỗn độn hư không’ ngoài vũ trụ. Một ngày thời gian trước đó, những hảo hữu đến bái phỏng, rất nhiều đều là dáng vóc tiều tụy đến ‘hỏi’, Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới bắt đầu còn giải thích đôi chút, về sau hắn cũng dứt khoát, nói nhiều nữa cũng vô dụng. Thậm chí nói càng nhiều... Ngược lại sẽ làm bọn họ sinh ra hoang mang. Nếu làm tâm cảnh bản thân bọn họ sụp đổ, vậy thì nguy rồi.
Cho nên Đông Bá Tuyết Ưng dứt khoát không nói nữa, chỉ nói ‘cần tự mình đi đốn ngộ’.
“Vù.”
Trong hỗn độn hư không mênh mông, Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng đứng ở nơi đó: “Nên thử chút xem, xem thực lực của ta rốt cuộc tăng lên bao nhiêu.”
Sau khi tâm cảnh đột phá, hắn mãi chưa có thời gian diễn luyện chiêu số, bởi vì hoàn cảnh sinh thái trong vũ trụ khá yếu ớt, càng thêm thích hợp vô số phàm nhân, Siêu Phàm. Thực lực càng mạnh, ảnh hưởng đối với bên trong vũ trụ càng lớn. Như cấp độ Hư Không Thần, sẽ tổn thương tới vũ trụ, làm vũ trụ sẽ tăng tốc một kỷ nguyên này già cả cùng với cuối cùng hủy diệt.
Đông Bá Tuyết Ưng nay thực lực cũng đạt tới ngưỡng cửa Hỗn Độn cảnh, hắn nếu diễn luyện một ít chiêu số chiến đấu, mặc dù cẩn thận ngăn cách dao động nữa, vẫn sẽ làm tổn thương đến vũ trụ.
“Nhiều tầng Hắc Ám Giới.”
Đông Bá Tuyết Ưng tâm niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281049/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.