“Có một số là con viết, có một số thì là con ngẫu nhiên đạt được.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Ở thánh giới, ở Cửu Vân đại lục, hắn đều từng chiến đấu giết chóc. Như cốc chủ Hỏa Diễm cốc sau khi chết trận, bên người hắn hắn đã đem theo không ít tuyệt học điển tịch, đều là điển tịch Hỏa Diễm cốc.
Ở trong bảo tàng đế quân, cũng từng bức bách kẻ địch giao ra toàn bộ bảo vật! Trong toàn bộ bảo vật tự nhiên cũng bao hàm điển tịch tuyệt học.
Điển tịch quá nhiều... Trong đó có quy tắc ảo diệu, cũng có hệ thống khác.
Đông Bá Tuyết Ưng đem những cái này cũng bỏ vào tàng thư ốc.
“Ngay từ đầu, linh quang của con như chảy ra, viết ra một đống tuyệt học. Nhưng trôi qua năm tháng dài lâu cảm ngộ hầu như đều viết hết rồi, rất khó viết ra nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, “Sư tôn, những điển tịch này người cũng giúp con nhìn xem, còn có, nên truyền thụ cho những tu hành giả như thế nào, người cũng giúp con ra chủ ý một chút.”
“Được, chờ ta xem xong, ta sẽ giúp ngươi ra chủ ý một chút.” Huyết Nhận thần đế hoàn toàn si mê vào, hắn xem cũng không khỏi cảm khái, đồ đệ này của hắn đã vượt qua mình.
Kẹt.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn Huyết Nhận thần đế đắm chìm trong đọc sách, lúc này liền đẩy ra cửa tàng thư ốc, đi ở trong sân, xuyên thấu qua cửa sân thì lại nhìn ra xa thê tử Dư Tĩnh Thu đang luyện kiếm.
Kiếm quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281043/chuong-1224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.