“Hả?” Đông Bá Tuyết Ưng dốc sức quan sát, lại không cách nào xâm nhập nữa, quan sát đến bước này, đã tính là hắn khống chế cực cao cực cao đối với hư không.
“Xem ra, vẫn phải mượn dùng ảo diệu trong một bức vẽ này.” Đông Bá Tuyết Ưng cẩn thận tìm hiểu một bức vẽ này.
...
Ở trong tìm hiểu, thời gian tựa như trôi qua rất nhanh.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng không biết đã qua bao lâu, trong đôi mắt hắn không ngừng có trận đồ hiện lên, càng thêm huyền diệu.
“Ào.”
Ở dưới đôi mắt Đông Bá Tuyết Ưng quan sát, khoảng cách giữa vô số hạt thiên địa lực với nhau lúc trước tuy rất khổng lồ, nhưng lại trống rỗng cái gì cũng nhìn không ra. Nhưng giờ phút này, một khu vực trống rỗng này đột nhiên kịch liệt phóng to... Thật ra nói là mắt quan sát, thật ra là sau khi tìm hiểu, linh hồn cảm giác càng sâu hơn, linh hồn cảm giác được, cũng liền tương đương với mắt thấy được.
Khoảng cách giữa vô số hạt nay đã mênh mông vô biên vô hạn, Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ từ trong đó dò xét được một mảng mơ mơ hồ hồ loáng thoáng tồn tại.
Giống như một miếng vải đen vô biên vô hạn!
Hư không, trên bản chất là một miếng vải đen vô biên vô hạn?
“Không đúng.”
“Một bức vẽ này ta còn chưa tìm hiểu thấu, hiển nhiên phân tích đối với hư không còn chưa đủ sâu.” Đông Bá Tuyết Ưng tiếp tục tìm hiểu. Hắn giờ phút này có chút kích động, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281038/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.