Đông Bá Tuyết Ưng toàn lực bùng nổ uy thế Bàn Ba Đồ, cùng lúc trấn áp Bất Tử thành chủ, áp chế sáu cái pháp bàn, chỉ thấy phi đao rậm rạp lại vẫn duy trì uy thế mạnh nhất, cuồn cuộn để lại vô số tàn ảnh luồng sáng màu tím, lại lần nữa bao phủ đánh tới, mà hư ảnh pháp bàn uy lực suy giảm rất nhiều hầu như chống đỡ khoảnh khắc đã hoàn toàn phá thành mảnh nhỏ.
“Sao có thể?” Bất Tử thành chủ tuy không muốn tin tưởng, lại rõ mình không phải đối thủ của người áo trắng thần bí này, thật sự ngạnh kháng tiếp, sợ chỉ có kết quả mất mạng.
Ầm ~~~~ Sáu pháp bàn xoay tròn, bỗng nhiên ba pháp bàn tầng ngoài cùng dùng để chuyển hóa thành công kích trực tiếp tiêu tán, còn lại ba hắc ám pháp bàn lúc ban đầu, ba hắc ám pháp bàn này bao phủ thân thể sương mù đen của Bất Tử thành chủ, nhanh chóng dọc theo cầu thang hư không hướng phía dưới bay vút đi. Đông Bá Tuyết Ưng phóng ra phi đao tuy liên miên oanh kích ở trên ba hắc ám pháp bàn kia, nhưng căn bản không đánh vỡ được.
Nháy mắt, Bất Tử thành chủ đã lao xuống khỏi cầu thang hư không, đáp xuống trên mặt đất lúc này thanh âm khàn khàn mới vang lên: “Bội phục bội phục, thật không ngờ ở trong bảo tàng có thể gặp được cao thủ có thể lực áp ta, chúng ta dừng tay ở đây, được không?”
Đông Bá Tuyết Ưng quan sát phía dưới, hừ một tiếng, quay đầu nhìn về phía cửa đá trước mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281027/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.