Thiên Kiếm sơn, Hỏa Diễm cốc là tử địch?
Cái đó không quan hệ với mình!
Vừa rồi hỏi đường, cứu bọn họ đã không tệ rồi. Về phần Thiên Kiếm sơn, Hỏa Diễm cốc tranh đấu mình lười quản! Cũng chỉ tín đồ hai đại giáo phái cùng một số hạng người thật sự tà ma mình sẽ trực tiếp xử lý, muốn giết mình mình cũng sẽ giải quyết. Về phần một số ân oán phân tranh bình thường... Trừ phi liên lụy đến mình, nếu không mình thật sự không cần quản.
“Chỉ cần đạt được bảo vật là tốt rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười. Tới Cửu Vân đại lục, mình quyết định phải cướp đoạt bảo vật nhiều hơn.
“Thế mà thả cho chạy?” Lão giả thấy thế có chút sốt ruột, nữ tử áo đỏ cũng thở dài trong lòng, dựa theo ý tưởng của bọn họ tự nhiên là chém giết trưởng lão Hỏa Diễm cốc, nhưng hiển nhiên vị cao thủ thần bí này cũng không có sát tâm đối với Hỏa Diễm cốc.
“Phụ thân.”
Nữ tử áo đỏ lại thông qua bảo vật đưa tin cho phụ thân, “Thiên Kiếm sơn làm sao vậy?”
“Y Tử, con ở bên ngoài tu luyện đừng về! Thiên Kiếm sơn vừa mới lọt vào Hỏa Diễm cốc đánh lén, ta đang ứng đối Hỏa Diễm cốc chủ kia.” Tông chủ Thiên Kiếm sơn sau khi đưa tin liền không phân tâm nữa. Tình huống hiện nay trên thực tế so với hắn nói còn ác liệt hơn nhiều, Hỏa Diễm cốc một lần này hiển nhiên chuẩn bị rất lâu, cũng có cao thủ che giấu tung tích lấy thân phận ‘cung phụng’ tiến vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281014/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.