Tĩnh thất mười vạn năm một viên nguyên giới thạch... Là xa xỉ, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng cũng đồng ý.
“Ở trong tĩnh thất có thể diễn luyện chứ?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Chỉ cần uy năng công kích tường gỗ của tĩnh thất không vượt qua cấp độ Hỗn Độn cảnh là được.” Vũ Kỳ các chủ nói, “Pháp trận của tĩnh thất này cũng ít nhất là cấp độ điện chủ tự mình đến bố trí.”
“Ừm.”
Ở trong Thất Tinh Hải các, bên cạnh một hồ nước, một căn tĩnh thất bằng gỗ ở nơi đó, chỉ là tốc độ thời gian trôi của nó là dừng lại.
“Mời.” Vũ Kỳ các chủ nói.
Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp tiến lên đẩy ra cửa gỗ, nhất thời tốc độ thời gian trôi của tĩnh thất bắt đầu khôi phục bình thường, Đông Bá Tuyết Ưng sau khi tiến vào, cửa gỗ tự động đóng lại!
Mùi thơm phi thường nhạt tràn ngập ở trong tĩnh thất, nhưng mùi thơm này khiến Đông Bá Tuyết Ưng phi thường thoải mái trên tinh thần, hắn lập tức khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tĩnh tâm tu hành ‘Hắc Ám Giới’, không lãng phí chút thời gian nào. ‘Soạt’, thậm chí giữa không trung tĩnh thất này xuất hiện một thế giới hư ảo, thế giới đầy bóng tối, mơ hồ vô số bí văn đang lưu chuyển, toàn bộ thế giới đang không ngừng thay đổi.
Thời gian trôi qua từng ngày một.
Ở trong một tòa tửu lâu bên ngoài Thất Tinh Hải các cách đó không xa, nam tử béo lùn ‘Hắc Yếm lão tổ’ chờ ở đây thời gian dài biến sắc.
“Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280997/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.