Chương trước
Chương sau
Cổ thánh giới, một hồ nước yên tĩnh xuất hiện gợn sóng, từ trong đáy hồ bay ra một bóng người, hắn có tóc tím khoác vai, mặc áo bào xanh thêu đồ án quỷ dị, trong một đôi mắt của hắn có thống khổ thâm trầm.

“Đệ đệ của ta.” Nam tử tóc tím thấp giọng lẩm bẩm.

Hắn vừa mới nhận được đệ đệ hắn cầu cứu ——

“Đại huynh, đại huynh, cứu mạng, cứu mạng!”

“Đại huynh, cứu mạng.”

Đệ đệ cầu cứu làm hắn lo lắng, hắn liều mạng nghĩ cách tìm hiểu tình huống muốn cứu đệ đệ, nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện, đệ đệ đã chết, một chỗ trú điểm đó của đệ đệ cũng bị phá hủy.

Trong đôi mắt nam tử tóc tím có đau thương khó có thể che dấu, tu hành đến nay hắn chỉ có một người thân là đệ đệ, ở lúc còn trẻ, đệ đệ và hắn là một đôi thiên chi kiêu tử, nhưng theo cảnh giới càng ngày càng cao, đệ đệ dần dần bị hắn bỏ lại, hắn nay đã đạt tới Hỗn Độn cảnh, xếp vào hàng ngũ thánh giả Cổ Thánh giáo... Mà đệ đệ thì là một vị Hư Không Thần.

Đệ đệ cũng cậy mạnh, đi nơi nguy hiểm truyền giáo rèn luyện bản thân.

Hắn không ngăn được đệ đệ, chỉ có thể cho hắn một ít bảo vật hộ thân, nhưng hôm nay kết quả này lại khiến lòng hắn hoàn toàn lạnh đi.

“Đệ đệ ta, mặc kệ ai giết ngươi, hắn nhất định sẽ chết, nhất định sẽ chôn cùng ngươi.” Nam tử tóc tím thấp giọng nói nhỏ.

...

Một chỗ khác của Cổ thánh giới trên không, quần thể cung điện màu đen nguy nga liên miên, thiên địa lực mãnh liệt hội tụ hình thành lốc xoáy, không ngừng hội tụ dần dần ngưng tụ thành một bóng người, chính là tên nam tử tóc tím kia.

Vù.

Trong quần thể cung điện màu đen cũng có một bóng người bay ra, đó là một nam tử giáp vàng.

“Võng Minh thánh giả, ngươi sao lại đến chỗ ta?” Nam tử giáp vàng hỏi.

“Đệ đệ ta đã chết, trú điểm chỗ hắn cũng bị phá hủy, động thủ là nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung ‘Đông Bá Tuyết Ưng’.” Nam tử tóc tím nói, “Ta hy vọng trong giáo có thể phái ra một tiểu đội thánh phạt, xuất phát tới Thất Tinh Hải thánh giới, tìm cơ hội, diệt trừ Đông Bá Tuyết Ưng. Trừ ta muốn báo thù cho đệ đệ, bản thân Đông Bá Tuyết Ưng này thiên phú cũng rất cao, có thể sớm diệt trừ một chút cũng là chuyện tốt, hơn nữa trú điểm bị diệt, chúng ta cũng nên phản kích.”

Nam tử giáp vàng nghe xong nhíu mày: “Một Sơ Sinh cảnh nội điện trưởng lão nho nhỏ không đáng lo, dù có thêm một Hỗn Độn cảnh, đối với thánh chủ mà nói cũng không đáng nhắc tới.”

Thánh chủ tồn tại cỡ nào?

Người mạnh nhất trong tồn tại chung cực! Sức một người, bốn đại thánh giới khác đều không thể làm gì được.

Nam tử tóc tím vội nói: “Trú điểm bị diệt, coi như chưa xảy ra?”

“Đó là địa bàn của Thái Hư thiên cung, chúng ta không thích hợp cứng đối cứng, truyền giáo cũng chỉ có thể âm thầm truyền, bị bọn họ diệt trú điểm, chỉ có thể trách chúng ta không đủ cẩn thận.” Nam tử giáp vàng nói, “Ở Thất Tinh Hải thánh giới, chúng ta đấu càng lợi hại, tổn thất càng lớn, dù sao bọn hắn có thể dễ dàng đưa xuống các hóa thân.”

Nam tử tóc tím cũng biết điểm ấy.

Nhưng, chẳng lẽ hắn tự mình đánh tới? Chỉ hóa thân chạy đi hắn không có nắm chắc, về phần chân thân đánh tới, cho dù thành công giết chết Đông Bá Tuyết Ưng, chỉ sợ hóa thân của Thiên Ngu lão tổ, Kiếm Chủ sẽ lập tức buông xuống, chân thân hắn căn bản trốn không thoát, đến lúc đó chắc chắn toi mạng.

“Võng Minh thánh giả.” Nam tử giáp vàng nói, “Trong giáo pháp quy nghiêm ngặt, ta cũng không thể vi phạm, chuyện này ngươi cũng chỉ có thể tự mình nghĩ cách.”

Nam tử tóc tím nhíu mày.

“Ví dụ như Vạn Giới lâu, nhất định có thể thỏa mãn ngươi.” Nam tử giáp vàng mỉm cười.

“Vạn Giới lâu?” Nam tử tóc tím vẫn nhíu mày.

...

Vạn Giới lâu rất thần bí.

Thậm chí biết nó tồn tại cũng rất ít, bình thường đều là cao tầng thực sự trong năm đại thánh giới, hỗn độn hư không mới có thể biết, Đông Bá Tuyết Ưng cũng là từ trong tình báo sư tôn Cổ Kỳ cho biết ‘Vạn Giới lâu’ tồn tại.

Bởi vì Cổ thánh giới, khắp nơi đều bị hào quang thánh chủ bao phủ.

Cho nên trong Cổ thánh giới là không có Vạn Giới lâu, ở ngoài Cổ thánh giới cách không xa trên một hỗn độn lục địa, có một thành trì phồn hoa chuyên môn tiến hành giao dịch, rất nhiều người tu hành của Cổ thánh giới đều đến đây giao dịch, nơi này có một tòa ‘Vạn Giới lâu’.

“Vù.”

Nam tử tóc tím đi bộ ở trong thành trì, hắn rất nhanh đi tới trước một tửu lâu phong cách rất cổ xưa.

Tửu lâu rất bình thường, tên bên trên lại rất khí phách —— ‘Vạn Giới’.

Trong tửu lâu trống rỗng, một khách nhân cũng không có!

Nam tử tóc tím đi vào ánh mắt đảo qua, liền nhìn thấy xa xa cạnh cái bàn ở góc có lão giả đang tựa ngủ ở ghế dựa, lão giả này cũng là chủ nhân tửu lâu.

“Vạn Giới lâu chủ.” Nam tử tóc tím mở miệng nói.

Lão giả mở mắt nhập nhèm, liếc nam tử tóc tím, lộ ra một nụ cười: “Chỗ ta rất đắt, dưới lầu ăn một bàn một viên nguyên giới thạch, trên lầu ăn một bàn mười viên nguyên giới thạch.”

Đây là cái giá rất khủng bố.

Phải biết lúc trước Ma Tổ mang Đông Bá Tuyết Ưng từ Đông Lân thánh giới truyền tống đến Thất Tinh Hải thánh giới, Sa Tổ cũng chỉ thu ba mươi viên nguyên giới thạch. Mua một chiếc phi thuyền hỗn độn bình thường cũng mới năm mươi viên nguyên giới thạch. Một cây thượng phẩm Hư Không Thần Binh kia của Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ ba mươi viên nguyên giới thạch, hiện tại chỉ ăn, ở dưới lầu đã cần một viên nguyên giới thạch? Trên lầu mười viên?

Đầu sỏ Hỗn Độn cảnh cũng không nỡ bỏ ra ăn như vậy.

“Trên lầu.” Nam tử tóc tím nói.

Lão giả mỉm cười đứng dậy, chậm rãi dọc theo cầu thang đi lên trên.

Nam tử tóc tím không dám xem nhẹ lão giả này chút nào. Năm đại thánh giới, hỗn độn hư không cũng có hơn một ngàn tòa Vạn Giới lâu, trong mỗi một Vạn Giới lâu đều là vị lão giả này! Nam tử tóc tím biết... lão giả này là một trong các tồn tại chung cực ‘Vạn Giới lâu chủ’, rất thần bí.

Vạn Giới lâu lầu hai.

“Đến đến đến, ngồi ngồi ngồi, đã lâu không có khách.” Vạn Giới lâu chủ cười ha ha, vung tay lên liền đặt một bầu rượu, một khay hoa quả.

Rượu, là rượu trái cây bình thường.

Hoa quả, cũng là hoa quả phi thường thông thường. Ngay cả sinh mệnh Siêu Phàm cũng có thể tùy tiện ăn.

Nhưng chỉ hai loại này... Cần mười viên nguyên giới thạch!

Nam tử tóc tím ở bên cạnh bàn ngồi xuống, nhìn lão giả ngồi xuống ở trước mặt còn thuận tay ở trong khay cầm lấy một trái cây cắn, lão giả vừa gặm trái cây vừa nói: “Nói đi, muốn giết ai?”

“Thái Hư thiên cung, nội điện trưởng lão, Đông Bá Tuyết Ưng.” Nam tử tóc tím nói.

Lão giả gật đầu.

“Tiểu gia hỏa rất trẻ tuổi, thiên phú rất cao, Thiên Ngu và Kiếm Chủ đều rất coi trọng hắn đấy. Thân là nội điện trưởng lão, vật bảo mệnh nhất định phi phàm!”

“800 nguyên giới thạch, ta có thể phái người động thủ, nhưng không dám cam đoan tuyệt đối thành công, thất bại sẽ tiếp tục ám sát, thất bại ba lần, nhiệm vụ chấm dứt.”

“Một loại khác, 5000 nguyên giới thạch, Đông Bá Tuyết Ưng chắc chắn phải chết.” Lão giả nhìn nam tử tóc tím.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.