Chương trước
Chương sau
“Vù vù vù ~~~~” theo một tiếng gầm lên của Đông Bá Tuyết Ưng, rậm rạp ba trăm con cá màu tím đậm từ ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng bay ra, tất cả đều đánh về phía nam tử băng sương, đồng thời vô số tơ nhỏ gợn sóng trong suốt đã quấn quanh về phía nam tử băng sương kia, nam tử băng sương vừa hô: “Trưởng lão đại nhân, ta luyện chế trọng bảo, hóa thân nay đang ở trước lò không thể ảnh hưởng.”

Ngoài miệng hô, nam tử băng sương cũng lập tức chống cự, ngoài thân hắn ngưng kết ra áo giáp long lanh trong suốt, đồng thời trong tay xuất hiện một thanh băng kiếm.

Thân thể tuy bị vô số sợi tơ gợn sóng dây dưa, nhưng hắn vẫn nháy mắt vung kiếm.

“Soạt.”

Không gian bắt đầu đông lại, hình thành trói buộc ảnh hưởng sợi tơ gợn sóng chung quanh, cũng ảnh hưởng những binh sát bay tới, làm rất nhiều binh sát trong đó tốc độ đều giảm hẳn đi, đồng thời kiếm quang chói mắt trực tiếp đón đầu các binh sát.

Ba trăm con cá màu tím đậm giống như một đàn cá đang lao tới, nháy mắt đã va chạm với kiếm quang băng kiếm, rất nhiều binh sát vốn tốc độ giảm hẳn đều bị kiếm quang phá hủy.

Nhưng có bốn con cá màu tím đậm uy thế lại đột nhiên tăng vọt.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Giống như bốn con thần long lướt qua không trung, trực tiếp đánh về phía nam tử băng sương. Nam tử băng sương tuy bị sợi tơ gợn sóng dây dưa tốc độ chịu ảnh hưởng giảm hẳn, nhưng lực lượng ngập trời của hắn vẫn hung mãnh vung băng kiếm trong tay, đón đầu bốn đạo binh sát như thần long cực kỳ hung mãnh kia, bốn đạo binh sát này thi triển chính là 《 Diệt Thế Thập Tam Kiếm 》 kiếm thứ ba!

Đây cũng là lý do vì sao tổng cộng mới ba trăm con cá, bởi vì thi triển quá nhiều binh sát, gánh nặng quá lớn đối với tâm lực, không thể thong dong thi triển Diệt Thế đệ tam kiếm.

“Phành phành phành phành.”

Kiếm quang lạnh như băng lần lượt chiết xạ.

Kiếm quang của nam tử băng sương rất quỷ dị, thế mà đồng thời chặn bốn đạo binh sát tập kích, tuy con cá binh sát khác cũng vây công tới, nhưng căn bản không đánh phá được áo giáp băng sương của hắn, chỉ ảnh hưởng tốc độ của hắn, làm hắn ngẫu nhiên trúng một ‘Diệt Thế đệ tam kiếm’, ở trên người xuất hiện một lỗ thủng mà thôi.

Bỗng nhiên, con cá rậm rạp biến mất hết.

Chỉ còn lại có bốn binh sát như thần long mãnh liệt vây công, mà Đông Bá Tuyết Ưng xa xa cũng biến mất vào hư không.

Soạt!

Nháy mắt Đông Bá Tuyết Ưng xuất hiện ở bên cạnh nam tử băng sương, một thương đâm mạnh đến.

“Thuấn di?” Nam tử băng sương âm thầm cười lạnh, không có nhiều con cá kia ảnh hưởng, ở dưới tình huống ngăn cản bốn luồng binh sát, kiếm quang vẫn chợt lóe chặn một thương của Đông Bá Tuyết Ưng.

“Ầm ~~~ “

Ở khoảnh khắc hắn ngăn trở.

Lại có một cây trường thương từ trong hư vô đâm ra! Quá đột ngột, bởi vì lúc trước đang ứng đối bốn luồng binh sát lại dốc sức chặn một thương, nay một thương cuối cùng xuất hiện khoảng cách siêu gần hắn không còn kịp nữa, nhưng nam tử băng sương vẫn rất bình tĩnh thân thể ngạnh kháng, bởi vì lúc trước hắn đã từng ngạnh kháng binh sát Diệt Thế đệ tam kiếm.

“Ầm ~~~” trường thương đâm vào thân thể nam tử băng sương, làm sắc mặt nam tử băng sương đột nhiên đại biến.

Sai lầm rồi.

Hắn sai thái quá!

Một thương này, chính là thượng phẩm Hư Không Thần Binh! Mũi thương bao trùm binh sát! Hơn nữa lực lượng khủng bố Hành Giả Bí Tàng tầng hai mươi tám ẩn chứa hoàn toàn rót vào trong một thương này, thi triển ra Diệt Thế đệ tam kiếm... Nhưng dựa vào đơn thuần binh sát thi triển ra Diệt Thế đệ tam kiếm, uy thế mạnh hơn nhiều lắm, thân thể hắn nháy mắt hoàn toàn bị xé rách, lực lượng hủy diệt lập tức thổi quét thân thể hắn.

“Phành phành phành ~~~” bởi vì thân thể bị xé rách, nhất thời trên trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng phát ra các đạo binh sát, vô số con cá binh sát điên cuồng phá hoại thân thể hắn, trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng như tia chớp liên tục đâm ra ba thương.

Chỉ sau thương thứ ba, thân thể vỡ nát của nam tử băng sương đã hủy diệt, hắn còn có sự khó có thể tin cùng tuyệt vọng.

Hắn không tin mình thua một Sơ Sinh cảnh Hư Không Thần, mặc dù gã là nội điện trưởng lão Thái Hư thiên cung, nhưng cũng mới Sơ Sinh cảnh.

“Hừ.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nhìn tất cả cái này, chưa tu luyện Bàn Ba Đồ đã liền xông qua Tinh Thần tháp tầng thứ ba, nay lúc chiến đấu có Bàn Ba Đồ trói buộc đối phương, làm đối phương chỉ có thể phát huy ra bộ phận thực lực, giết chết cũng rất bình thường.

...

Nói thì chậm, thực ra Đông Bá Tuyết Ưng và nam tử băng sương chiến đấu cực nhanh, đầu tiên là quần công sau đó cận chiến, không đến một nhịp thở, đối phương đã chết trận.

“Không ổn.” Đã ở trong thánh điện trong lòng đất thành trì màu đen, sắc mặt nữ tử sáu tay đại biến, nàng mượn dùng pháp trận cảnh giới có thể ‘nhìn thấy’ nam tử băng sương đã chết trận!

Thánh điện trong lòng đất, không gian rất lớn.

Có một pho tượng nguy nga ở trung ương thánh điện, ở chung quanh nó, trên vách thánh điện thế mà cũng có hư ảnh các pho tượng, cả thảy hư ảnh tám pho tượng vờn quanh pho tượng trung ương. Chỉ cần đi vào thánh điện trong lòng đất, các phương hướng chung quanh mình đều có hư ảnh pho tượng nguy nga, có lực lượng vô hình tràn ngập ở trong toàn bộ thánh điện.

Giờ phút này, ước chừng mấy chục vị thánh sứ đang tụ tập ở đây, bọn họ đang nhanh chóng tháo dỡ toàn bộ thánh điện!

Vì khiến pho tượng thánh chủ phát huy uy thế đủ mạnh, khống chế được người tu hành mạnh hơn, cho nên phải xây dựng thánh điện kết hợp với nó làm một thể, nay cũng phải tháo dỡ, nếu không là không thể mang đi pho tượng thánh chủ.

“Đại thành chủ đã chết?”

Đám thánh sứ này ai cũng có chút khiếp sợ, quá nhanh, đại thành chủ chết quá nhanh.

Nam tử áo bào đen Si Vân thánh sứ nhìn nữ tử sáu tay bên cạnh, hừ lạnh nói: “Ngươi nếu cùng đi đối phó vị Đông Bá Tuyết Ưng kia của Thái Hư thiên cung, hai người các ngươi liên thủ, cũng không có khả năng thua nhanh như vậy!”

Nữ tử sáu tay thực nổi giận rồi.

Năm tháng dài lâu một mực chịu đựng hắn, lần này trú điểm bại lộ cũng bởi vì Si Vân thánh sứ, hiện tại hắn còn tự trách mình không đi ra nghênh chiến?

“Ngươi tên ngu xuẩn này, nếu ta cùng nhau đi nghênh chiến, hai vị đỉnh phong Hợp Nhất cảnh đồng thời xuất hiện, kẻ ngốc cũng đoán được nơi này cực quan trọng.” Nữ tử sáu tay cả giận nói. Chỉ một cao thủ ra ngoài, còn có thể giải thích là cường giả nào đó ẩn cư. Hai người đều là đỉnh phong Hợp Nhất cảnh... Khi nào Hợp Nhất cảnh đỉnh phong thông thường như vậy?

“Ngươi thế mà dám!” Nam tử áo bào đen Si Vân thánh sứ giận dữ.

“Bớt nói nhảm, dời pho tượng thánh chủ nhanh lên!” Nữ tử sáu tay gầm lên, căn bản nàng đã mặc kệ.

Bởi vì đồng bạn chết quá nhanh, không thể kéo dài quá nhiều thời gian, khiến nữ tử sáu tay mơ hồ biết... Chỉ sợ khả năng dời đi được pho tượng thánh chủ khá thấp, cho dù mình có thể đào tẩu sống sót, trú điểm bị hủy, pho tượng thánh chủ cũng không thể giữ được, Cổ Thánh giáo trừng phạt... Quả thực là sống không bằng chết, hơn nữa cuối cùng sống sót cũng chỉ là cuộc sống càng thêm bi thảm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.