Thời gian trôi qua.
Đông Bá Tuyết Ưng thỉnh thoảng một mình hành tẩu ở Thiên Thủy thành, đi một số tửu lâu, tiệm cơm các nơi ăn những mỹ thực kỳ lạ, nghe người tu hành chung quanh nghị luận.
“Hương vị thật không tệ.” Đông Bá Tuyết Ưng uống rượu ăn các món điểm tâm, ăn rất hưởng thụ. Thiên Thủy thành phạm vi ức dặm, đối với người tu hành cường đại mà nói tựa như rất nhỏ, nhưng trên thực tế vẫn có vô số tửu lâu tiệm cơm, có thể mở thời gian dài ở Thiên Thủy thành, hơn nữa có thể khiến những người tu hành muốn đến ăn đều rất có đặc sắc.
Đông Bá Tuyết Ưng ăn ba tháng, mới ăn một bộ phận cực ít tửu lâu tiệm cơm của Thiên Thủy thành.
“Đang ~~~ “
Trong lệnh bài đưa tin truyền đến thanh âm.
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức xem xét ——
“Thành Ất hai mươi chín, thành tây, Kim Dực quốc quốc chủ cầu cứu, lọt vào ít nhất mười vị Hư Không Thần bình thường cắn nuốt tập kích quy mô lớn.”
Đây là cầu cứu.
Đông Bá Tuyết Ưng lập tức đứng dậy, đặt một khối kim loại màu tím ở trên bàn liền lập tức rời khỏi tửu lâu. Tửu lâu tiệm cơm của Thiên Thủy thành bình thường đều đồng ý thu tài liệu trân quý, tệ nhất cũng phải là thần tinh! Nếu thần tinh mà nói, lượng phải khổng lồ, ít nhất trăm vạn thần tinh làm đơn vị. Một gã sai vặt phục vụ ở tửu lâu liếc một cái liền thấy được Đông Bá Tuyết Ưng đặt lên bàn khối kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280973/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.