Tử y đệ tử lại nói: “Ở Thái Hư thiên cung ta, thượng đài chiến đấu tỷ thí bình thường đều sẽ có tiền đặt cược, ta nguyện đặt mười viên nguyên giới thạch.”
“Mười viên nguyên giới thạch?” Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được một tia bất thiện của đối phương, Hư Không Thần bình thường cũng không có nhiều bảo bối như vậy, vị sư đệ trước mắt này tuy là Chân Thần Chúa Tể, nhưng bút tích so với Hư Không Thần còn lớn hơn. Đông Bá Tuyết Ưng nói ngay, “Sư đệ quả thực hào phóng, đáng tiếc, ta cũng không nhiều nguyên giới thạch như vậy.”
“Ha ha, sư huynh làm kim y đệ tử sao có thể không đủ bảo vật.” Tử y đệ tử Minh Ngự mỉm cười nói, “Sư huynh nghĩ hẳn là có một kiện Hư Không Thần Binh, giá trị nhất định là đủ rồi.”
“Ngươi bảo ta đặt cược Hư Không Thần Binh?” Thanh âm Đông Bá Tuyết Ưng rất bình tĩnh, “Một kiện Hư Không Thần Binh này của ta không chỉ đáng mười viên nguyên giới thạch.”
Tử y đệ tử cười nói: “Ta biết, giá trị Hư Không Thần Binh kim y đệ tử đạt được ước ở hai ba mươi viên nguyên giới thạch, tuy so với tiền đặt cược của ta cao hơn chút, nhưng ở Thái Hư thiên cung chúng ta... Thực lực cao và thực lực thấp tiến hành tỷ thí, bình thường thực lực cao đều là đặt tiền đặt cược nhiều hơn. Thực lực thấp tiền đặt cược không nhiều! Dù sao tỷ thí như vậy, khả năng ta thua lớn hơn.”
“Sao, sư huynh và Ma Tổ, Kiếm Chủ đều đến từ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280948/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.