“Phốc.” Hắn thuần túy theo bản năng dịch chuyển hư không làm sao bằng được với hư không hành giả Hành Giả Bí Tàng tầng hai mươi, trường thương lại một lần nữa đâm trúng thân thể hắn, sau đó không lưu tình chút nào lại một thương.
Chỉ ba thương!
Đại thủ lĩnh muốn chạy trốn liền ngã xuống, thân thể hắn nhanh chóng bị ăn mòn, hắn lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nhìn về phía xa xa phía sau, trong hư không xa xa lúc này mới có một vị thanh niên áo trắng bay bay cầm trường thương màu tím đậm đi ra, đôi mắt hắn lạnh lùng vô cùng, mà ba cái hóa thân ở chung quanh thì trực tiếp tiêu tán.
“Chân thân, rốt cuộc nhìn thấy chân thân của ngươi, nói cho ta biết ngươi rốt cuộc đến từ đâu?” Thân thể đại thủ lĩnh nhanh chóng bị ăn mòn, đã ăn mòn đến đầu. Hắn vừa dứt lời, thân thể đã hoàn toàn vỡ nát hủy diệt.
“Kim y đệ tử của Thái Hư thiên cung, Đông Bá Tuyết Ưng.”
Đông Bá Tuyết Ưng thấp giọng nói.
Đáng tiếc, đại thủ lĩnh không nghe được nữa.
Đại thủ lĩnh đã chết, chung quanh bay xuống một số vật phẩm đại thủ lĩnh để lại. Đông Bá Tuyết Ưng còn chưa kịp thu, một động thiên bảo vật trong đó lại đột nhiên có một bóng đen lao ra ngay sau đó liền liều mạng trốn chạy, chính là nhị thủ lĩnh lúc trước ‘Quái vật lân giáp màu đen’.
“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng áo trắng khẽ cất bước, liền độn hành hư không đuổi theo, trường thương trong tay chỉ khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280931/chuong-1112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.