“Đông Bá.” Dã cẩu màu đen nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, liếc hắc hồ lô trong tay hắn, “Không ngờ đó, làm đệ tử Thái Hư thiên cung ta, năm tháng tu hành của ngươi cũng còn ngắn ngủi, thế mà còn có một truyền thừa cường đại khác?”
Thủ đoạn của hư không hành giả Cổ Kỳ quá cao.
Dã cẩu màu đen cũng không nhận ra, về phần hắc hồ lô... quá khứ nó cũng không cho rằng hắc hồ lô lợi hại bao nhiêu, chỉ là lần này nó cũng đã nhìn ra, đây là một món hộ đạo chi bảo! Có thể luyện chế ra loại hộ đạo chi bảo này, hơn nữa khiến Đông Bá Tuyết Ưng ở lúc Khai Ích cảnh đã có thể sử dụng, tuyệt đối là một vị tồn tại khó lường, cho dù đánh không lại Thiên Ngu lão tổ, chỉ sợ cũng tiếp cận.
“Vận khí vận khí.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, trong lòng vừa vui vừa rung động. Lúc trước đã biết dã cẩu màu đen từng cắn kiếm chủ Hồ Tâm đảo một miếng thịt! Chỉ là cảm thấy nó lợi hại, không ý thức được lợi hại bao nhiêu.
Nhưng lần này là thật bị dọa rồi.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, dù sao kiếm chủ Hồ Tâm đảo lúc trước cách Thiên Ngu lão tổ cũng chỉ kém một bước, dã cẩu màu đen có thể khiến hắn bị thương, thực lực sợ cũng tiếp cận kiếm chủ. Chỉ sợ còn ở trên ma tổ!
“Đúng rồi, còn có tên ngu xuẩn này.” Cái mồm dã cẩu màu đen khẽ phun, ba luồng sáng bị phun ra, trong đó một luồng sáng bị một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280907/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.