Đông Bá Tuyết Ưng áo đỏ hạ xuống đỉnh Nguyên Thần Trụ kia.
Huyết Nhận thần đế nhìn đồ đệ mình, lập tức lại nhìn hư không chung quanh, ánh mắt hắn xuyên qua vô tận khoảng cách, nhìn vô số tinh cầu, nhìn vô số tu hành giả.
Trên mặt hắn có nụ cười, sự mỏi mệt trong lòng đang tiêu tán: “Trận chiến tranh này, có lẽ sắp kết thúc rồi!”
“Tuyết Ưng.”
Huyết Nhận thần đế nhắc nhở, “Hiện tại bố trí một cây Nguyên Thần Trụ cuối cùng, nhưng càng tiếp cận thành công càng phải cẩn thận, Mẫu Tổ giáo đã không chỉ một lần vồ ngược đối với chúng ta, ngươi cần đồng thời trấn thủ Nguyên Thần Trụ hai nơi, cần phải cẩn thận.”
“Đệ tử rõ, càng là lúc này, càng không thể sơ ý chút nào.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Huyết Nhận ngươi cứ yên tâm đi, đồ đệ này của ngươi thực lực rất lợi hại, ngăn trở Mẫu Tổ giáo khẳng định dễ dàng.” Ở trên vai Huyết Nhận thân thể hắc điểu kêu lên.
Huyết Nhận thần đế cười, lập tức nhìn về phía xa xa, khẽ cất bước.
Vù.
Xuyên qua khoảng cách không gian, nhanh chóng đến một điểm bày trận cuối cùng của mười hai Nguyên Thần Trụ.
Giờ khắc này, Đông Bá Tuyết Ưng, Bàng Y, Thanh Quân, Luyện Ngục Chúa Tể, Nguyên Sơ chủ nhân, Thời Không đảo chủ, Kiền Hợp nương nương… mỗi người đều nhìn xa xa, cũng không khỏi có chút khẩn trương. Càng tiếp cận thành công lại càng khẩn trương hơn, bởi vì bọn họ đều sợ, sợ Mẫu Tổ giáo nội tình cực sâu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280894/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.