“Ta tính tình bất định, phiêu bạc khắp nơi. Cộng thêm đại chiến lần trước, kết mấy tên tử thù, lại càng không dám dừng lại ở một chỗ.”
“Cho nên ngươi cũng đừng tới tìm ta! Càng tuyệt đối đừng nói... Ngươi là đồ đệ của Cổ Kỳ ta! Một khi tin tức công khai, mạng nhỏ của ngươi chỉ sợ cũng không còn, mấy tử thù của ta, thực lực đều không thua gì ta.”
“Nếu ta gây họa cho ngươi, đồ đệ duy nhất của ta không còn nữa, ta sẽ đau lòng, đau lòng không biết lúc nào lại có thể thu được một đồ đệ.”
“Còn có...”
Sinh vật hình người màu xám nhịn không được nói, “Nếu ngươi thật muốn biết ta ở đâu, tương lai gặp Thiên Ngu, gặp kiếm chủ Hồ Tâm đảo, ngươi có thể hỏi bọn họ. Bọn họ cũng đều biết.”
“Được rồi, nói xong rồi, tiểu tử, chuẩn bị tiếp nhận truyền thừa đi.” Sinh vật hình người màu xám nhìn Đông Bá Tuyết Ưng, vẫn nhịn không được nói câu, “Ngươi đến bây giờ, ngay cả một tiếng sư phụ cũng chưa từng gọi nhỉ? Tuy không dạy ngươi như thế nào, 《 Hành Giả Bí Tàng 》 cũng không phải là ta sáng chế, nhưng ta tốt xấu cũng có ân truyền đạo, cũng truyền cho ngươi hộ đạo chi bảo.”
Đông Bá Tuyết Ưng cũng xấu hổ.
Thật sự là lúc trước trải qua khảo nghiệm ‘luyện hóa nhận chủ hắc hồ lô’, không thông qua khảo nghiệm cũng không có tư cách nhận được truyền thừa, cho nên trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn không cho rằng mình là đồ đệ của vị tiền bối này!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280846/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.