“Đông Bá Tuyết Ưng, đến rồi.” Khí linh hắc hồ lô truyền âm.
“Ồ, thế mà chưa tới chặn giết ta?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc, cũng dừng lại từ trong thời không thông đạo đi ra.
Bên ngoài là một mảng tinh không.
Dựa theo khí linh chỉ dẫn, Đông Bá Tuyết Ưng phi hành ở trong tinh không, dần dần, tinh không trước mắt bắt đầu vặn vẹo! Tinh không khổng lồ vặn vẹo ra một thông đạo, phi hành ở trong thông đạo này, cảm giác không gian đang không ngừng biến hóa, hơn nữa một thân thể này của mình thế mà không thể cảm ứng được ‘nhân quả’, tựa như lúc trước tiến vào Sơ Thủy Chi Địa, nhân quả của mình biến mất.
“Hư không hành giả quả thực lợi hại, thế mà cũng có thể cắt đứt nhân quả.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Dựa theo tin tức lúc trước nhận được, Sơ Thủy Chi Địa, là người sáng tạo vũ trụ này để lại. Mà hư không hành giả lưu lại nơi truyền thừa... chỉ là hư không thông đạo này thế mà cũng đã cắt đứt nhân quả.”
Bí bảo của Tịch Diệt đại đế, cũng có thể che dấu nhân quả.
Nhưng lần này khác.
Mượn dùng bảo vật đó chỉ che dấu nhân quả của chủ nhân, mà nơi truyền thừa, Sơ Thủy Chi Địa... Đây là một khu vực rộng lớn, mạnh mẽ cắt đứt nhân quả với vô số sinh mệnh trong vũ trụ. Thế này hoàn toàn khác.
...
Trên một vùng đất rộng lớn màu xám, một cái hư không thông đạo vặn vẹo hiện ra, Đông Bá Tuyết Ưng đáp xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280843/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.