Chương trước
Chương sau
Huyết Nhận thần đế bình tĩnh nhìn, nhìn các tôn giả bên trong mỗi người điên cuồng không tiếc tất cả muốn giết thêm một hộ pháp Mẫu Tổ giáo, mở miệng nói: “Bọn họ làm đủ tốt rồi, kế tiếp phải xem chúng ta.”

Đang chịu chết.

Một đám tôn giả vừa tu luyện ra phân thân chạy tới, cũng là chịu chết.

Tịch Diệt đại đế lúc trước hiện thân, mọi người còn có một tia chờ mong. Nhưng ba vị thánh hộ pháp Mẫu Tổ giáo phi thường dứt khoát toàn lực ứng phó, đôi mắt con khỉ lông vàng cũng không tiếc bắn ra kim quang làm Tịch Diệt đại đế bị thương nặng, sau đó liên thủ giết Tịch Diệt đại đế! Không có ‘dị bảo’ trong người, năng lực bảo mệnh của Tịch Diệt đại đế tương đối yếu ớt hơn nhiều. Hắn vừa chết, người khác liền càng không có hy vọng.

Thời gian tám hơi thở, sắp thời gian chín hơi thở rồi.

Ở đây, tôn giả còn sống chỉ còn lại năm vị, Bạch quân vương, Đông Bá Tuyết Ưng, Thủy ma vương, Vu Khúc đế quân cùng Ma Hoàng.

Chỉ có năm vị bọn họ!

Ngay cả Bắc Huyền cung chủ sở trường pháp trận cũng đã bị giết.

“Hừ.”

“Bọn hắn giãy dụa nữa cũng vô dụng, chống đỡ thêm thời gian một hơi thở cuối cùng chúng ta sẽ thắng.” Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo cũng lười chủ động xuất kích, bọn họ quay quanh thành một vòng, ba vị thánh hộ pháp phát ra dao động vô hình tràn ngập bảo hộ mọi người, Trúc Sơn phủ chủ cũng ở trung tâm bọn họ.

Không có pháp trận phụ trợ.

Bọn Đông Bá Tuyết Ưng ngay cả một hộ pháp cũng không giết nổi, dao động vô hình kia có thể chống lại hư giới thiên địa của Đông Bá Tuyết Ưng, có thể chống lĩnh vực của Ma Hoàng.

“Thua rồi.” Thủy ma vương đặt mông ngồi xuống, cúi đầu.

“Ha ha ha, mắt thấy sắp thắng rồi, chỉ bởi vì Trúc Sơn... Ha ha...” Bạch quân vương cũng ngừng lại, tiếng cười cũng có chút thê lương điên cuồng.

Ma Hoàng cũng đứng ở xa xa, không nói một lời.

Vu Khúc đế quân khoanh chân ngồi xuống, thở dài một tiếng.

Trong lòng ai cũng bi thương.

Bọn họ sắp thua rồi sao?

Nếu Mẫu Tổ giáo có thể sử dụng phi thuyền hỗn độn, các chúa tể có thể chống lại không? Vô số sinh mệnh của toàn bộ vũ trụ tu hành giả có phải đều phải diệt sạch hay không? Bọn họ những siêu thoát giả này cũng đều phải chết?

“Phải liều một cú cuối cùng sao?” Đông Bá Tuyết Ưng vẫn đứng. Hắn nhìn xa xa một đám hộ pháp vũ trụ Mẫu Tổ giáo ngoại lai kia, lại nhìn các tôn giả bên cạnh đã bất lực tuyệt vọng, ngay cả sư tôn Huyết Nhận thần đế bọn họ cũng không truyền âm nữa, cũng từ bỏ rồi sao?

“Ta chỉ có sức liều một lần!”

Đông Bá Tuyết Ưng hướng nơi đó đi từng bước một.

“Đông Bá Tuyết Ưng thế mà vẫn còn đi về phía này?” Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo có chút kinh ngạc nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, giống như nhìn một kẻ ngốc. Trúc Sơn phủ chủ cũng nhìn qua, có chút nghi hoặc.

“Hắn còn chưa từ bỏ sao?”

“Ở dưới lĩnh vực của ba vị thánh hộ pháp, hắn có thể giết ai?”

Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo chỉ cho rằng Đông Bá Tuyết Ưng điên cuồng không cam lòng nhận thua.

Đông Bá Tuyết Ưng đi từng bước một đến.

“Ta chỉ có sức liều một lần!”

“Ta không được thua!”

“Ta lo lắng Mẫu Tổ giáo còn có thủ đoạn che giấu, ta luôn luôn chờ, chờ thủ đoạn bọn hắn dùng mất càng nhiều càng tốt.”

“Nhưng... Đã tới thời khắc cuối cùng rồi.”

“Các tôn giả đều đã dốc hết toàn lực, hết toàn bộ lực lượng rồi.”

“Như vậy ——bắt đầu liều một phen cuối cùng đi!”

“Có lẽ thất bại.”

“Xem vận mệnh đi.”

Đông Bá Tuyết Ưng ngừng lại, nhìn một đám hộ pháp Mẫu Tổ giáo kia xa xa, cũng nhìn Trúc Sơn phủ chủ trung ương hộ pháp Mẫu Tổ giáo, tay trái duỗi ra cầm ra một cái hắc hồ lô, sau đó tay phải thì rất bình tĩnh nhổ nắp hồ lô.

“Ầm!!!”

Các hộ pháp Mẫu Tổ giáo đều rất kích động lặng lẽ đếm ngược, bởi vì chỉ còn lại có thời gian một hơi thở cuối cùng.

Trúc Sơn phủ chủ nhìn Đông Bá Tuyết Ưng đi tới, cũng âm thầm lắc đầu: “Còn chưa bỏ cuộc sao? Đông Bá Tuyết Ưng, tu hành giả kinh tài tuyệt diễm nhất trong vũ trụ này, quả thực chưa đến một khắc cuối cùng cũng không bỏ cuộc. Đáng tiếc, đại cục đã định.”

Bỗng nhiên ——

Đông Bá Tuyết Ưng đi tới kia vươn tay trái, trong tay đột ngột xuất hiện một cái hắc hồ lô, hơn nữa rất tự nhiên nhổ nút lọ.

“Không ổn!” Sắc mặt Trúc Sơn phủ chủ đại biến.

“Cẩn thận!” Con khỉ lông vàng, nữ tử đuôi móc có độc, tráng hán cầm trượng… một đám hộ pháp đỉnh cấp tuy đều không biết hắc hồ lô là gì, nhưng đến thời điểm này, ai cũng có thể đoán ra ‘Hắc hồ lô’ này chắc chắn có chỗ bất phàm.

“Ầm!!!”

Miệng hồ lô của hắc hồ lô có một dao động hùng hồn cuồn cuộn không thể chống cự lao ra.

Dao động mênh mông này ầm ầm phun trào ra, chính là vô số gợn sóng màu đen chồng chất. Chúng nó sau khi lao ra khỏi miệng hồ lô lấy hình quạt càn quét ra, dao động quả cầu lửa khủng bố bên trong sánh ngang Thái Dương tinh ẩn chứa, ở dưới hư vô pháp trận của hắc hồ lô ước thúc theo miệng hồ lô này phun ra, bẻ gãy nghiền nát càn quét mà ra. Nó không phải cường giả thi triển công kích, mà là cùng loại với ‘Thái Dương tinh’ thiên thể khủng bố như vậy tự nhiên ẩn chứa dao động, trong đó ẩn chứa huyền diệu, nếu tìm hiểu, mở ra đạo của bản thân, thậm chí đạt tới Chúa Tể cảnh cũng rất bình thường.

“Đây là ——” toàn bộ hộ pháp Mẫu Tổ giáo đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Quá nhanh.

Khoảng cách giữa bọn họ vốn rất ngắn, dao động mênh mông của hắc hồ lô này hoàn toàn có thể ở khoảnh khắc lan đến trên ức dặm, bọn họ căn bản không kịp phản ứng, dao động mênh mông màu đen này đã thổi quét bọn họ!

Dao động mênh mông cuồn cuộn giống nhau cơn gió màu đen đảo qua bọn họ.

“Xẹt xẹt xẹt ~~~” Các hộ pháp đỉnh cấp thân thể cứng cỏi vô cùng ai cũng lộ ra sự hoảng sợ, sau đó thân thể liền trực tiếp vỡ nát. Dưới luồng dao động kinh khủng này, thân thể bọn họ cũng không thể duy trì hoàn hảo.

Trúc Sơn phủ chủ ở trung ương hộ pháp Mẫu Tổ giáo, ba vị thánh hộ pháp tuy đều bảo vệ hắn, nhưng dao động này không đâu không có, thân thể Trúc Sơn phủ chủ lại không sở trường bảo mệnh cũng không bằng những hộ pháp đỉnh cấp kia, cũng trong nháy mắt thân thể hoàn toàn vỡ nát, bản tôn thần tâm của hắn cũng đang vỡ nát, con ngươi hẹp dài của hắn nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng xa xa, nhìn hắc hồ lô kia phun ra uy lực khủng bố.

“Ta thế mà cuối cùng chết ở trong tay Đông Bá Tuyết Ưng, cũng tốt, cũng tốt...” Trong lòng Trúc Sơn phủ chủ chỉ có một ý niệm này hiện lên, sau đó ý thức liền hoàn toàn diệt sạch.

“A a a ~~” cự hán cầm trượng đang rít gào, hắn cũng chưa bị diệt sát trong nháy mắt, mà là có thể rõ ràng nhìn thấy thân thể hắn đang bị xé rách vỡ nát, huyết nhục vỡ nát, xương cốt gãy, tiếng gầm gừ của hắn thậm chí cũng không thể truyền ra, bởi vì tất cả chung quanh đều đang bị dao động này phá hủy! Hắn chỉ chống đỡ thêm vài khoảnh khắc, cũng hoàn toàn diệt sạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.