“Ầm ầm ầm ~~~~ “
Trong dãy núi liên miên chấn động phía dưới, ở sâu dưới lòng đất, đang có một vật chưa biết dần dần dâng lên, dần dần xông ra. Đây là một vật rất đặc thù, trừ dùng mắt để nhìn, bọn Đông Bá Tuyết Ưng dùng bất cứ biện pháp nào khác cũng không thể xem xét, bao gồm dùng hư giới thiên địa. Nó ở lúc dâng lên, vô số đất đá chung quanh ngã nhào, dần dần lộ ra bộ dáng thật sự của nó.
“Pho tượng?” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt. Các tôn giả khác, cùng với một đám hộ pháp Mẫu Tổ giáo kia cũng đều có chút giật mình, bọn họ biết được cũng không nhiều.
Từ sâu trong lòng đất của dãy núi nhô ra, đúng là một pho tượng nguy nga.
Pho tượng, là một nam tử thân thể bạc trắng mặc áo giáp màu tím, thân thể hắn cũng như kim loại đúc ra, đôi mắt cũng như hai viên đá quý thật lớn màu đỏ. Hắn không có lông mày, ánh mắt hắn tựa như rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt bình tĩnh này... Lại làm toàn bộ tôn giả bọn Đông Bá Tuyết Ưng, các hộ pháp Mẫu Tổ giáo đều phát ra hàn ý từ đáy lòng.
Bọn họ đều cảm giác được, đây là một tồn tại giết chóc vô số. Mặc dù chỉ là pho tượng, cũng vẫn giống như sinh mệnh sống làm bọn họ kinh sợ.
“Các ngươi rốt cuộc đã đánh thức ta.” Pho tượng lộ ra nụ cười mở miệng nói. Hắn nói là một loại ngôn ngữ chưa biết, nhưng thực lực đến một cấp độ này, ngôn ngữ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280826/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.