“Tuyết Ưng.” Một thanh âm bỗng vang lên bên tai, thậm chí mang theo một tia sốt ruột, “Mau đến chỗ phi thuyền động thiên!”
“Sư tôn?” Đông Bá Tuyết Ưng có chút kinh ngạc.
Sư tôn mình Huyết Nhận thần đế khi nào cũng rất thản nhiên bình tĩnh, lần này thế mà sốt ruột thất thố?
“Mau đến!” Huyết Nhận thần đế không giải thích nguyên nhân, thúc giục hạ lệnh.
“Vâng.”
Đông Bá Tuyết Ưng mặc kệ cái khác, lập tức cầm lên hắc hồ lô trên bàn dài, sau đó liền lao lên trời rời khỏi đế quân phủ, lúc rời khỏi còn truyền âm nói: “Tĩnh Thu, ta có việc quan trọng rời khỏi.”
Dư Tĩnh Thu thuấn di xuất hiện ở cạnh đất tuyết nấu rượu phía trước, nhìn bầu rượu trên bàn dài còn tỏa ra hơi nóng. Dư Tĩnh Thu ngẩng đầu nhìn Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào một cái thời không thông đạo trên trời cao, không khỏi yên lặng chờ đợi, nàng biết thực lực mình và Đông Bá Tuyết Ưng chênh lệch rất lớn, có thể làm chỉ là ở sau lưng yên lặng ủng hộ.
******
Vù.
Đông Bá Tuyết Ưng toàn lực ứng phó chạy đi, hư giới thiên địa của hắn lan tràn ra, ở trong hư giới thiên địa xé rách một cái thời không thông đạo, khiến tốc độ phi hành của hắn cực nhanh.
Chỉ ước chừng thời gian nửa chén trà nhỏ.
Soạt.
Đông Âu Tuyết Ưng liền bay ra khỏi lối ra của thời không thông đạo, thấy được một chiếc phi thuyền này lơ lửng trong tinh không bên ngoài, phi thuyền ước chừng có ngàn dặm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280816/chuong-997.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.