Đồ đệ Ma Trùng Vân, Già Vân thiên phú cao hơn nữa, nhưng bọn họ năm tháng tu hành ngắn, nay đánh giá cách tam trọng thiên cũng sắp rồi.
Ai ngờ cuối cùng trong bốn người, Đông Bá Ngọc thành tam trọng thiên trước hết.
“Tiểu tử ngươi, lúc trước so với ta thành giới thần muộn hơn, về sau liên tiếp thành tựu nhị trọng thiên thì thôi, hiện tại so với ta còn thành tam trọng thiên nhanh hơn.” Đông Bá Thanh Dao sờ sờ đầu đệ đệ mình, Đông Bá Ngọc cười, bọn họ đều là tu hành hơn ngàn vạn năm, dù là cha mẹ cũng sẽ không xoa đầu hắn. Chỉ có tỷ tỷ Đông Bá Thanh Dao xoa đầu hắn, Đông Bá Ngọc ngược lại cảm thấy rất tự nhiên.
“Tỷ, không phải ta nhanh, là ngươi tu hành chậm.” Đông Bá Ngọc cười hắc hắc nói.
“Hừ, khen ngươi hai câu ngươi còn đắc ý, vậy xem chúng ta ai thành tứ trọng thiên trước.” Đông Bá Thanh Dao bĩu môi. Hai người bọn họ ngộ tính cũng không tệ, lại có điều kiện vô cùng tốt, thành tứ trọng thiên quả thực không phải việc khó. Nhưng ‘Siêu thoát’ lại là cửa ải đại nạn thật sự! Mẫu thân bọn họ Dư Tĩnh Thu kẹt mãi ở đây, phụ thân bọn họ Đông Bá Tuyết Ưng là yêu nghiệt nghịch thiên, nhưng cũng quá nghịch thiên, ngược lại mở đạo trước, phải thành chúa tể mới có thể siêu thoát.
“Chúc mừng Ngọc sư huynh.” Ma Trùng Vân bộ dáng đứa bé lập tức hành lễ.
“Chúc mừng Ngọc sư huynh.” Già Vân cũng nói.
Ở cùng lúc dạy đồ đệ, Đông Bá Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280814/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.