Đế quân phủ, trong sân động phủ Thần Cửu ở lại, lấy ra một bình rượu ngon, thêm hai ba món ăn nhẹ, Đông Bá Tuyết Ưng và Thần Cửu ngồi xuống bắt đầu ăn uống.
“Thật không ngờ đế quân vẫn nguyện ngồi cùng một chỗ với ta, uống rượu với ta.” Thần Cửu cười nói.
“Còn gọi đế quân?” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày.
“Ha ha ha, Đông Bá.” Thần Cửu cười, “Lúc trước đi Hồng Thạch sơn thế giới Hạ tộc, ta lúc ấy còn cảm khái, ngươi tu hành chỉ mới hai trăm năm đã có thể vượt qua ta, Kiếm Hoàng, Mai sơn chủ nhân, Vưu Lan lĩnh chủ bọn họ, ngươi thực lực như vậy nếu chết đi ở trong Hồng Thạch sơn thì quá oan. Thiên phú ngộ tính của ngươi so với mấy người chúng ta cao hơn nhiều lắm.”
“Hiện tại đến xem, ánh mắt của ta quả thực rất chuẩn, vu độc ngươi trúng vừa giải, có pháp môn vị đại năng giả kia của Hồng Thạch sơn để lại chỉ dẫn, ngươi nhất thời đột nhiên tăng mạnh, sức một người nghịch chuyển trận chiến tranh đó của Hạ tộc các ngươi, tiến vào thần giới lại bái ở môn hạ thần đế, ngắn ngủn ngàn vạn năm, vượt xa đại năng giả bình thường, trở thành một trong tam tổ mới.”
Thần Cửu lắc đầu thổn thức, “Nếu năm đó có ai nói cho ta biết, tiểu tử trúng vu độc đó, tương lai sẽ trở thành một trong tam tổ, so với rất nhiều đại năng giả còn cường đại hơn, ta nhất định sẽ nói đầu óc hắn hỏng rồi, ha ha...”
Đông Bá Tuyết Ưng cười nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280806/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.