“Sư phụ ngươi vốn đến từ vũ trụ bên ngoài.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Tên ban đầu của ta là Đông Bá Tuyết Ưng!”
“Đến từ vũ trụ bên ngoài?” Sùng Tiểu Thất có chút sững sờ.
“Chia tay ở đây đi.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, liền bỗng dưng thuấn di biến mất không dấu vết.
“Sư phụ!”
Sùng Tiểu Thất nhịn không được hô, hắn nhìn quanh, biết sư phụ hắn thật sự rời khỏi rồi.
“Sư phụ? Đông Bá Tuyết Ưng?” Sùng Tiểu Thất lẩm bẩm.
...
Trên trời cao.
Đông Bá Tuyết Ưng cầm hắc hồ lô, vẫn đang thử luyện hóa.
“Chia tay với đồ đệ của ngươi rồi nhỉ, chuẩn bị đi?” Trên hắc hồ lô xuất hiện đứa bé yếm đỏ kia.
“Còn có một việc chưa làm.” Đông Bá Tuyết Ưng cười, “Thế giới này nhiều tuyệt học như vậy, cứ đi như vậy, ta sẽ hối hận, vũ trụ bên ngoài tuyệt học rất hiếm có.”
Đứa bé yếm đỏ vội nghiêm túc nói: “Ta phải nhắc nhở ngươi, thế giới này chính là hư không hành giả lão gia hỏa kia lưu lại, một đám sinh mệnh sớm nhất của thế giới thật ra là vũ trụ các ngươi, là lão gia hỏa đem một đám nhân loại đó đưa vào.”
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Hắn cũng nghe nói, thế giới này có một truyền thuyết, trong truyền thuyết buổi đầu của thế giới có một đám nhân loại buông xuống, cũng có cổ thần điện buông xuống. Nay nghe khí linh nói, quả thật là như thế.
“Hư không hành giả lão gia hỏa kia lúc trước tới vũ trụ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280803/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.